Em buông tay anh rồi để lại bao nhiêu dự định vẫn còn dang dở nơi anh.
Em
à! Giờ này em làm gì vậy và có nhớ anh không? Anh thì nhớ em lắm nhưng
không dám nhấc điện thoại gọi hay gửi tin nhắn cho em bởi anh sợ sự im
lặng của em. Sự im lặng mà em luôn đề cao, em luôn đặt lên hàng đầu khi
nói: "Anh thích một người ngọt ngào rồi rời bỏ anh hay là anh thích một người im lặng nhưng lại bên anh mãi mãi".Anh xin thời gian trở lại, anh sẽ chọn sự ngọt ngào để rồi một ngày không xa em bỏ anh đi thì anh cũng không hối tiếc vì ít nhất anh đã cho đi nhưng cũng nhận lại được sự ngọt ngào từ em. Chứ anh không muốn nhận lại sự hờ hững, nhận lại những cái quan tâm hời hợt. Anh không muốn đâu.
Anh đã từng dặn em, những lúc nào em giận anh, em đôi co như thế nào anh cũng nghe, nhưng hãy giữ lấy liên lạc em nhé. Anh sợ sức tàn phá của sự lặng im, anh sợ em quen với nó mất rồi, em không còn cần giữ lại sự ồn ào này nữa.
Anh mãi yêu em - người con gái vô tâm! (Ảnh minh họa)
Em còn lên tiếng, nghĩa là em còn quan tâm, còn ấm ức, còn nhớ nhung,
còn yêu thương. Em im lặng rồi, im lặng mãi, nghĩa là em buông tay. Mà
trong tình yêu, đáng sợ nhất không phải là giữa hai người không còn tình
cảm, mà là một người cố níu nhưng một người lại buông xuôi mất rồi.Đời xoay vần, thời gian xoay vần, lòng người rồi cũng xoay vần theo cái im lặng đầy khắc nghiệt trống trải. Im lặng hoảng hoải, xé tan buồn thương, đánh tan kỉ niệm, đập vụn nhớ mong, tung mình mặc theo chiều gió.
Chẳng buồn cất tiếng nữa, giấu nhẹm đi nỗi đau vào trong góc tối nhất, người lặng im, tình lặng im, tất cả vội cuốn trôi vào quá khứ. Em quen dần với bó gối thẫn thờ, quen dần với ánh mắt nhung nhớ, quen cả chiếc điện thoại nằm yên góc bàn.
Chẳng còn tiếng báo tin nhắn thân thuộc, những cuộc trò chuyện thật dài xuyên đêm, hay tiếng em líu lo với ai đó nũng nịu. Im lặng bao bọc lấy em, làm khiên chắn đi tất cả, em bàng quan với mọi thứ, kể cả anh.
Ngày lại qua ngày anh đều đặn online, không làm gì hết, anh chỉ vào xem thử tối em thức khuya đến mấy giờ, sáng dậy sớm hay không như thói quen trước đây của anh vậy.
Nhiều lúc anh thấy trên trang cá nhân có post hình của em với người mới trong anh lại dấy lên nhiều suy nghĩ, anh vui vì nhìn thấy nụ cười của em dù biết rằng nụ cười đó không còn là của anh nữa rồi. Anh lại ganh tị với người mà được em yêu nữa, nhiều lúc anh thấy mình tủi thân ghê lắm.
Em buông tay anh rồi để lại bao nhiêu dự định vẫn còn dang dở nơi anh. Cú vấp cuộc đời này làm cho anh đau nhói, anh chẳng thiết đứng dậy để bước tiếp luôn. Không biết bao giờ anh mới có thể mở lòng mình ra để yêu người sau, vì giờ đây trong anh cảm thấy chơi vơi, lạc lõng lắm.
Em vô tâm lắm em biết không. Nhưng anh vẫn sẽ yêu em, quan tâm em như lúc đầu. Cho đến khi em nói: "Anh đừng làm phiền em!"... thì anh thề với em là anh sẽ dừng lại ngay.
Anh mãi yêu em - người con gái vô tâm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét