Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

Quý bà ghen ngược, kiếm con từ cuộc tình chớp nhoáng

Lo về già không ai tâm sự, quý bà sồn sồn quyết kiếm con từ các “phi công”.
Chuyện quý bà sồn sồn chi tiền ra nuôi trai bao để thỏa mãn nhu cầu tình cảm không còn lạ. Nó như một thứ mốt xấu của quý bà sồn sồn đầy ắp tiền nhưng thiếu tình. Họ đã si mê “phi công” đến nỗi ghen ngược. Không chỉ thế, lo về già không ai tâm sự, chăm sóc, quý bà sồn sồn quyết kiếm con từ các “phi công”.
Quý bà ghen ngược, kiếm con từ cuộc tình chớp nhoáng - 1
Biết bao nhiêu bi kịch xảy ra từ những mối tình "cô-cháu" vụng trộm như thế (Ảnh minh họa)
Khi quý bà... ghen ngược
Theo tìm hiểu của PV, có những quý bà đến với bar, sàn nhảy đơn giản là một trò giải trí đơn thuần. Nhưng không ít quý bà đang đến tuổi hồi xuân ham vui tìm đến những gã trai trẻ đẹp mã "bóc bánh trả tiền", rồi đổ đốn, si mê “phi công” một cách mù quáng. Không chỉ chu cấp từ A-Z cho trai trẻ, họ còn “nổi loạn” đến mức tìm đến nhà “phi công” để đánh ghen ngược.
Biết bao nhiêu bi kịch xảy ra từ những mối tình "cô-cháu" vụng trộm như thế. Trong những mối tình “cô-cháu” bi hài nhất phải kể đến chuyện tình giữa phi công trẻ Bùi Văn K. (SN 1988, Nông Cống, Thanh Hóa) và quý bà Ng.T.T.T. (SN 1968, người gốc Hà Nội).
Trước kia K. đã lập gia đình với một cô gái SN 1990, cùng làng và có một cậu con trai chưa đầy một tuổi. Do không có công việc ổn định, K. lên Hà Nội làm thuê còn vợ ở nhà làm ruộng, trông con. Nhưng chỉ hơn hai năm sau khi kết hôn, họ bỗng dưng đường ai nấy đi.
Ở làng quê khi đó không ít lời xì xào bàn tán về cuộc hôn nhân đổ vỡ của K.. Người cho rằng, cô vợ không chịu nổi cảnh vợ chồng mỗi người một nơi, có người khẳng định, K. ra thành phố ngoại tình, bị vợ bắt quả tang.
Trước đó, mới ngày đầu lên Hà Nội, không bằng cấp, đi đến đâu xin việc cũng bị người ta lắc đầu từ chối. Vốn đẹp mã, có sức khỏe, cuối cùng K. cũng xin được vào một quán bar. Không lâu sau đó, K. lọt vào mắt xanh của quý bà T., người hơn mình 20 tuổi.
Thấy gã đẹp trai, phong độ lại đáng thương nên quý bà T. thường xuyên cho tiền rủ K. đi ăn sau khi hết ca làm việc. Có tiền, được ăn chơi và hưởng thụ, K. phải lòng quý bà này lúc nào không hay.
Tuy nhiên, vì quá yêu K. mà quý bà T. đã tìm mọi cách để tách “phi công” ra khỏi người vợ ở quê. K. dọn về ở hẳn với “máy bay bà già” và được chiều chuộng như thể báu vật. Gã trai này thích xe có xe, thích điện thoại đời mới có điện thoại, thích đồng hồ hàng hiệu đều được đáp ứng đầy đủ... Số tiền K. gửi về quê nhà ngày một nhiều nhưng tỉ lệ nghịch với số lần anh về thăm người thân và con.
Sau đó ít lâu, một lần K. về thăm quê quá lâu, vì muốn chiếm đoạt “phi công” là của riêng, “máy bay bà già” đã thuê người về tận nhà K. đánh ghen.
Bà ta kể hết chuyện, đòi tiền và còn buộc vợ chồng K. li dị. Và khi nhìn thấy những hình ảnh mát mẻ của K. và người tình, người vợ đau khổ đến nỗi ngất lên ngất xuống. Cũng chỉ vài tháng sau đó, vợ chồng K. ly hôn trong nước mắt. Tuy nhiên, mục đích của quý bà sồn sồn cũng không thành hiện thực vì sau khi chia tay vợ, K. đã bỏ vào trong TP.HCM.
Kiếm con từ cuộc tình chớp nhoáng
Khác với câu chuyện của “máy bay” T., quý bà Q., gái phố cổ của một gia đình danh giá lại lâm vào một hoàn cảnh đau đớn hơn nhiều.
Cách đây 50 năm, bố mẹ bà Q. là những thương nhân nổi tiếng. Vì sinh ra và lớn lên trong gia đình điều kiện khá giả nên bà Q. từ nhỏ được cưng chiều như một công chúa. Bởi thế, những ngày đi học, bà lúc nào cũng nổi bật hơn bạn bè. Khi là thiếu nữ, không ít người theo đuổi và cũng trải qua một vài cuộc tình nhưng bà luôn là người chủ động kết thúc.Cân ô tô điện tử 40 tấn | Cân ô tô điện tử 60 tấn | Cân ô tô điện tử 80 tấn

Vợ "gục ngã" trước anh hàng xóm đẹp trai, đa tình

Về nhà chứng kiến vợ đang nằm gọn trong vòng tay cậu hàng xóm khiến tôi ngã ngửa.
Sau 10 năm lăn lộn kiếm sống ở Sài Gòn, tôi cũng đã tích cóp mua được một căn hộ chung cư giá bình dân. Mua được nhà tháng trước, tháng sau tôi giục ba má làm đám hỏi và tháng sau nữa tôi đã tổ chức đám cưới với em.
Em kém tôi đúng một con giáp, tôi 34 tuổi còn em 22, em mới tốt nghiệp đại học kinh tế và vừa được tuyển vào làm ở phòng tài vụ của một công ty tư nhân. Còn tôi phụ trách nhân sự của 1 hãng taxi có tiếng trong thành phố.
Vợ "gục ngã" trước anh hàng xóm đẹp trai, đa tình - 1
Trước khi về quê tôi có lời gửi gắm nhờ hàng xóm thỉnh thoảng sang chơi với vợ tôi cho đỡ buồn (Ảnh minh họa)
Vợ tôi không xinh, cũng không có vóc dáng eo thon bắt mắt, bù lại em có duyên với má lúm đồng tiền, nụ cười hiền và giọng nói nhẹ nhàng tình cảm, có lẽ tôi “say” em ngay từ cái nhìn đầu tiên chính bởi nét duyên thầm ấy.
 Khi về sống cùng nhau, tôi lại khám phá ra một điều đáng quý nữa là em sống rất hòa đồng, biết nhịn trên, nhường dưới. Mới qua 1 tháng mà khắp 4 tầng chung cư ai cũng dành cảm tình, lời ngợi khen cho vợ tôi khiến tôi cũng thấy vui lây.
Nhưng “mê” vợ tôi nhất là gia đình cậu Tách, cô Hoàn ở căn hộ liền kề với nhà tôi. Vợ chồng cô cậu ấy đều 29 tuổi, cùng làm nhân viên trong một khách sạn nên hễ chồng đi làm đêm thì vợ theo ca ngược lại. Nhỏ tuổi hơn tôi nhưng hai vợ chồng họ đã có 2 cô con gái sinh đôi dễ thương năm nay vừa học hết lớp 1.
Cô Hoàn sành điệu “mê” vợ tôi vì cả hai đều thích thời trang, mua sắm, còn cậu Tách đẹp trai, vạm vỡ lại mê mấy món mồi lai rai mỗi khi có dịp cả 2 nhà cùng có mặt đầy đủ do vợ tôi trổ tài chế biến nấu nướng.
Hai cô con gái nhỏ sinh đôi của Tách và Hoàn thì khỏi bàn, đi học thì chớ về đến nhà là chúng “dính” chặt cô vợ trẻ của tôi chẳng muốn rời.
Thấy vợ yêu trẻ, rồi ba má tôi có dịp ghé thăm đều nhỏ to ao ước có cháu nội. Tôi cũng lựa lúc vợ chồng vui vẻ năn nỉ em sinh con nhưng lần nào vợ cũng đưa ra đủ loại lí do để trì hoãn.
Thấy ba má buồn, tôi đành phải nói dối là vợ tôi sắp phải đi học một lớp nâng cao nghiệp vụ theo yêu cầu của công ty, nếu có em bé lúc này dễ mất việc để ba má thông cảm. Còn hơn tháng nữa là kỉ niệm 1 năm ngày cưới của chúng tôi, tôi dự tính sẽ dồn đủ tiền để thêm vào với số tiền bán chiếc xe máy cũ của vợ để mua cho em một chiếc xe tay ga đời mới.
Nhưng không may ba tôi phải nhập viện mổ sỏi thận, vậy là số tiền dành mua xe cho em tôi phải chi cho ba làm phẫu thuật vì chị gái và em gái tôi ở quê đều không đủ tiền lo cho ba.
Trước khi về quê tôi sang nhà Tách có lời gửi gắm nhà cửa và nhờ cô cậu ấy thỉnh thoảng sang chơi với vợ tôi cho đỡ buồn…
Ở quê, lo cho ba bình phục mất gần 1 tháng, biết là về trở lại thành phố với chuyến xe đêm này sẽ rất khuya, nhưng vì nhớ vợ quá nên tôi vẫn quyết định mua vé để về.
Háo hức, leo mấy tầng cầu thang bộ với lỉnh kỉnh mấy thứ quà quê của ba má gửi cho vợ, tôi định kêu em mở cửa thì thấy cửa chỉ khép hờ, bên trong đèn tắt tối om, lại có tiếng rì rầm, rúc rích vọng ra…
Xô mạnh cửa, bật đèn sáng trưng nhà, tôi chứng kiến cảnh cô vợ của mình đang nằm gọn trong vòng tay cậu hàng xóm mà tôi đã tin tưởng, nhờ cậy…Cân ô tô| Cân ô tô điện tử| Can o to| Can o to dien tu

câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên

7 câu chuyện khác nhau của thời sinh viên đã được khắc họa rõ nét qua từng bức ảnh.
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 1
"Before I graduate", chiến dịch ý nghĩa của sinh viên trường ĐH Ngoại thương Hà Nội
Ai đó đã nói rằng: 4 năm đại học, bạn chẳng có gì ngoài thời gian và năng lượng của một người trẻ tuổi. Thế nhưng, chẳng phải ai cũng biết cách tận dụng những điều quý giá đó để trải nghiệm, va vấp và trưởng thành.
Bởi thế, trong ngày tay được cầm tấm bằng đại học, hai chân bước ra khỏi cổng trường, không ít người phải tiếc nuối về những năm tháng đã qua. 4 năm quý giá, những điều cần làm lại chưa làm, những cái đáng để tận hưởng lại chưa tận hưởng. Trong suốt quãng thời gian đẹp nhất của cuộc đời ấy, có biết bao bạn sinh viên đã thừa nhận, họ đã để lãng phí rất nhiều cơ hội.
Đó cũng là lý do, các sinh viên của trường ĐH Ngoại thương Hà Nội đã thực hiện chiến dịch “Before I graduate – Trước khi tốt nghiệp tôi muốn…”, trong đó, nổi bật là bộ ảnh “Đừng để tốt nghiệp là tiếc nuối”.
Bộ ảnh  là 7 câu chuyện khắc họa lên 7 niềm tiếc nuối khác nhau mà khi xem nó, rất nhiều sinh viên thấy mình trong đó.
4 năm học và một cái CV trống rỗng
Những ngày sắp tốt nghiệp này đối với mình như ngồi trên chảo lửa vậy. Lúc nào trong đầu mình cũng canh cánh một câu hỏi: “Viết gì vào CV bây giờ?”. 4 năm trong đại học sắp hết và nhìn lại thì thấy mình chẳng làm được gì, học chẳng giỏi mà cũng không có kinh nghiệm làm việc hay thành tích gì. Tự dưng mình chán bản thân kinh khủng vì đã quá lãng phí thời gian.
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 2
Cái nhiều nhất có được sau 4 năm đại học là những cuộc vui
Ngày nào cũng như ngày nào, đến trường thì ngủ gật hay lướt Facebook, chơi game trong giờ. Tan học lại đi la cà ăn uống trà đá, không thì ra hàng net đánh game với bạn. Tối về nhà thì tiếp tục dán mắt với laptop xem phim, hay đi cà phê hoặc trà đá. Tiểu luận, bài tập nhóm, present, thi giữa kỳ rồi cuối kỳ, tất cả cứ thế trôi qua mà chẳng đọng lại được gì cả. Làm sao mà đọng được khi cái gì cũng chỉ làm qua quýt cho có, kì thi đến thì chỉ học trước 1,2 ngày.
Hồi năm nhất, năm hai thấy bạn bè hoạt động câu lạc bộ, đi tình nguyện, chạy chương trình này nọ thì mình cùng với mấy “chiến hữu” ra quán chơi game, về nhà xem phim đọc truyện. Đến năm ba, năm bốn, bạn bè bắt đầu đi làm, đi thực tập chỗ này chỗ kia, thì mình vẫn tiếp tục mải miết với những cuộc vui thâu đêm suốt sáng…
GPA? Thôi chẳng buồn nhắc đến, bảng điểm thì đủ cả A B C D F (mà F còn nhiều hơn A). Hoạt động ngoại khóa? Không. Kinh nghiệm làm việc? Không. Giải thưởng? Không. Kỹ năng? Không. Đến cả sử dụng Excel với Word cũng không xong. Mọi thứ đều là con số 0 tròn trĩnh, khiến mình ngồi hàng giờ mà chẳng biết cho gì vào CV […]
Tấm bằng xuất sắc đầy tiếc nuối
Đã là lần thứ 5 tôi đi xin việc, và kết quả dường như lại giống các lần trước đó, cảm giác bế tắc khi nhà tuyển dụng đưa ra cho tôi câu hỏi: “Ngoài tấm bằng xuất sắc này ra, em còn có kĩ năng hay kinh nghiệm gì khác hay không?”.  Một số không tròn trĩnh trong đầu là thứ duy nhất tôi có thể nghĩ đến khi đó.
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 3
Tấm bằng xuất sắc và quãng đời thiếu trải nghiệm
Ba năm học cấp ba đã rèn cho tôi một thái độ nghiêm túc với các môn học ở trên lớp. Ngay từ những ngày đầu bước chân vào giảng đường, tôi đã tự đặt cho mình một mục tiêu cao cả rằng, phải tốt nghiệp với một tấm bằng xuất sắc. Lúc ấy tôi nghĩ, những môn học ở trường là quá đủ để cho tôi có thể tự tìm kiếm cho mình một công việc nhẹ nhàng với một mức lương đáng mong đợi […]
Đừng để “sau này” rồi mới dám trải nghiệm
Tôi vừa mới đọc được ở đâu đó bảo rằng, cuộc đời là một cuốn sách, và ai không du lịch sẽ chỉ đọc được 1 trang. Vậy thì có lẽ cuộc đời của chị mới chỉ có 1 trang rồi… Tốt nghiệp với tấm bằng giỏi và vừa mới kiếm được 1 công việc ổn định, tôi sẽ chẳng có gì tiếc nuối quãng đời sinh viên ngoại trừ những chuyến du lịch hay cuộc vui chưa bao giờ thành hiện thực.
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 4
Một thời sinh viên "không chạy" và những tiếc nuối
Hồi sinh viên, có thời gian và bạn bè thì không đi vì sợ và ngại, để qua 4 năm nhìn lại, trải nghiệm thời sinh viên của mình ngoài ăn học, làm thêm thì chắc là một trang giấy trắng tinh tươm […]
Những người bạn 4 năm không nhớ nổi tên
Suốt bốn năm đại học, tôi chẳng có lấy nổi một đứa bạn thân. Có nhiều chuyện muốn nói mà chẳng tìm được một ai để chia sẻ. Một ngày dài đến công ty với bạn đồng nghiệp và sếp, những con người tuy ở cùng 8 tiếng 1 ngày nhưng cũng chỉ dừng ở mức xã giao, mà thậm chí lắm lúc còn ganh đua, đố kỵ và lợi dụng nhau…
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 5
Quãng đời sinh viên và những mối quan hệ hời hợt
Trong suốt 4 năm học đại học, tôi chỉ có hai loại bạn, một là bạn xã giao, hai là những đứa chơi được. Bạn xã giao là những người tôi gặp một vài lần hoặc là mấy người cùng lớp hoặc chỗ làm thêm, có thể nhớ mặt nhưng mà chẳng nhớ tên, chẳng rõ tích cách ra sao. Tôi lượm họ vào danh sách bạn bè rồi để đó, về cơ bản là không quan tâm.
Loại thứ 2 là những đứa chơi được, thường hay ngồi cạnh nhau trên lớp, để đến lúc thi cử, bài tập nhóm thì có người để nhờ vả giúp đỡ. Cả năm may lắm đi ăn uống với nhau được 1 lần và chẳng bao giờ chia sẻ bản thân với chúng nó. Chỉ có thế, hết đại học là hết liên hệ! […]
Còn về được với bố mẹ bao nhiêu lần nữa?
Khi nhìn vào một người như tôi, chắc hẳn người ta phải cảm thấy ngưỡng mộ nhiều lắm. Phải, vừa mới tốt nghiệp đại học 2 năm đã sở hữu một mức lương đáng ngưỡng mộ cùng một công việc giúp tôi có thể được đi đây đi đó. Bạn gái xinh, tiêu pha thỏa thích, ngay cả chiếc xe mà tôi đi bây giờ cũng được mua bởi chính những đồng lương mà tôi kiếm được.
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 6
4 năm mải học, mải chơi quên cả bố mẹ
Thế nhưng, những điều ấy có đủ để nói về tôi là một kẻ thành công hay chưa? Không, có lẽ tôi chưa bao giờ là một kẻ thành công trên quãng đường đời này. Là bởi đằng sau những ánh hào quang chói lòa đó, tôi chỉ là một thằng con bất hiếu […]
Lớp vỏ bọc mang tên “an phận”
Cuộc sống của tôi là một chuỗi đi đi, về về. 7h30 sáng bắt đầu liên công ty để xử lí những công việc giấy tờ nhàm chán, đến 5h30 chiều lại quay trở về nhà để ăn tối cùng gia đình. Vòng lặp cứ thế tiếp diễn từ thứ 2 đến thứ 6. Không thử thách, không áp lực, mức lương cũng không quá cao nhưng được hai chữ “an phận”.
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 7
An phận đem đến một cuộc sống nhàm chán
Tôi chẳng hề có một cái định hướng rõ ràng nào cho tương lai của mình kể từ khi còn là sinh viên. À không, nói đúng hơn là tôi chẳng cần phải lo nghĩ đến chuyện đó. Sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả, bố mẹ lại là những người quen biết rộng thế nên công việc tương lai của tôi đã được quyết định kể từ những ngày đầu đi đến giảng đường. Một sự nhẹ nhõm vô hình đã được ghim vào đầu tôi như thế, một tư tưởng “bình thường” cho mọi công việc tôi làm trong quãng đời sinh viên của mình […]
Yêu hay cưới
Mỗi lần về nhà lại là một lần mệt mỏi. Vừa mới ra trường chưa đến 1 năm, nhưng tôi đã nghe đến thuộc lòng những câu mà bố mẹ cô dì chú bác nói với mình mỗi khi nhìn thấy mặt. “Có người yêu chưa? Bao giờ cưới? ”. Mấy câu đấy còn nhẹ nhàng. Nặng nề hơn kiểu“Mày sắp ế rồi! Có cần bố làm mai cho không? Bây giờ có chó nó lấy mày!” cũng có. Nghe nhiều đến phát ngán! […]
7 câu chuyện khiến ai cũng nuối tiếc về đời sinh viên - 8
Thời sinh viên lỡ bỏ quên những mối tình trong sáng
Suốt 4 năm đại học tôi không có lấy một mảnh tình vắt vai. Cũng có để ý nhiều người nhưng chẳng tiến đến tình yêu được. Bây giờ nghĩ lại mới thấy tiếc. Hồi đó đặt nhiều tiêu chuẩn cho người yêu mình quá, cứ phải nhất nhất tìm được người như thế thì mới yêu. Rồi thì sợ yêu rồi lại chẳng thoải mái như bình thường, sợ phải thay đổi khi yêu, nên kệ, chẳng yêu ai hết, thích ai thì cũng chỉ đứng nhìn từ xa chứ chẳng dám tiếp cận […]
Mải miết với cuộc sống đại học, 4 năm trôi qua tôi đã vô tình để tuột khỏi tay những tình cảm trong sáng vô tư, mà bây giờ muốn trải nghiệm thì chắc cũng không được nữa rồi...