Kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông và biết yêu thương bản thân mình hơn của một cô gái trẻ đã nhận được hàng chục nghìn lượt like, chia sẻ của cư dân mạng.
Câu chuyện do một cô gái trẻ chia sẻ với thông điệp kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông và biết yêu thương bản thân khiến cộng đồng mạng "dậy sóng". Câu chuyện này nhận được sự đồng cảm lớn, đặc biệt là phái nữ. Chỉ ít giờ sau khi đăng tải, status nói trên đã hút 43.000 lượt like, hơn 14.000 lượt share và hàng nghìn lượt bình luận. Con số này vẫn đang tiếp tục tăng lên.\
Nội dung của câu chuyện như sau: Tôi có một người bạn. Cùng tuổi. Vừa lấy chồng được gần 3 tháng. Xinh đẹp, ngoan ngoãn, gia đình cơ bản. Nó giống như một cô công chúa trong trắng. Trong ánh mắt nó chẳng hề tồn tại bất cứ hạt sạn bụi nào của xã hội này. 16 tuổi, nó yêu người đàn ông đang là chồng nó hiện tại. Người đó sống ở tỉnh khác, nhưng sang chỗ nó chơi vài lần. Quen nhau, tìm hiểu nhau, tán tỉnh nhau, rồi yêu nhau.
Như thường thấy, ban đầu mới yêu chắc chắn sẽ rất ngọt ngào, rất hạnh phúc và màu hường đúng nghĩa. Nhưng không! Người yêu nó chưa bao giờ chiều chuộng nó, chưa bao giờ lo lắng cho nó, quan tâm nó, chưa bao giờ nghĩ xem nó thực sự cần gì ở mối quan hệ này, chưa bao giờ biết được nó cô đơn trong cuộc tình này như thế nào. Gần 5 năm yêu nhau, chưa bao giờ ngày lễ biết tặng cho nó 1 bông hoa, càng chẳng bao giờ chúc nó cái gì ngay cả ngày sinh nhật. Tết cũng chẳng hỏi han gì nó hay gia đình nó. Nói như vậy hẳn ai cũng hiểu được nó đã và đang phải chịu đựng như thế nào.
Như thường thấy, ban đầu mới yêu chắc chắn sẽ rất ngọt ngào, rất hạnh phúc và màu hường đúng nghĩa. Nhưng không! Người yêu nó chưa bao giờ chiều chuộng nó, chưa bao giờ lo lắng cho nó, quan tâm nó, chưa bao giờ nghĩ xem nó thực sự cần gì ở mối quan hệ này, chưa bao giờ biết được nó cô đơn trong cuộc tình này như thế nào. Gần 5 năm yêu nhau, chưa bao giờ ngày lễ biết tặng cho nó 1 bông hoa, càng chẳng bao giờ chúc nó cái gì ngay cả ngày sinh nhật. Tết cũng chẳng hỏi han gì nó hay gia đình nó. Nói như vậy hẳn ai cũng hiểu được nó đã và đang phải chịu đựng như thế nào.
Cô gái trẻ kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông và biết yêu bản thân mình
hơn đã nhận được sự quan tâm của cư dân mạng.
Nhiều khi hai đứa ôm nhau ngủ, nó ước một lần được người yêu nó quan tâm như người yêu mình quan tâm mình. Nghĩ tội cho nó. Nhưng cũng không biết làm sao, rồi hai đứa lại ôm nhau khóc vì thương nhau.
Người yêu nó hơn nó 6 tuổi, vô cùng bảo thủ gia trưởng, còn vũ phu (cái này mãi gần cưới mình mới biết). Nhiều khi khuyên nó bỏ quách đi, bao nhiêu người theo đuổi sao cứ phải yêu xa, cứ phải đâm đầu vào cái thằng đàn ông có bờ mông đàn bà kia. Nó chỉ nói tao biết tao ngu, nhưng tao không làm được, không bỏ nó được, có lẽ kiếp trước tao nợ nó quá nhiều nên kiếp này phải trả. Mình bảo số phận 60% con người quyết định, nó không được nghĩ như vậy. Nó chỉ lắc đầu, không nói gì.
Suốt một năm gia đình nó thúc giục cưới xin, vào tháng 8 chúng nó cũng cưới nhau. Nó có bầu 3 tháng. Nhưng bản thân tôi cũng chẳng biết nên buồn hay vui cho nó. Đi chụp cưới thì chửi vợ lên chửi vợ xuống, kể cả là trước mặt bao nhiêu người cũng kệ. Cái ngày nó đi thử váy, nó đi một mình rồi gọi facetime cho tôi, mỗi lần mặc xong lại hỏi mình: được không, cái này đẹp không là lại thấy ức thay cho nó, chắc thằng kia lại bảo bận, kệ nó. Đi khám thai cũng một mình, đi thử đồ một mình, đi mua đồ đạc cho phòng cưới cũng một mình. Tự hỏi sao nó lại có thể làm được. Phải mình chắc mình xé xác thằng chồng ra rồi.
Sự việc không quá kinh khủng cho đến hôm 1 giờ đêm, trước ngày cưới 10 ngày, nó gọi cho mình khóc như điên như dại, đến mức tiếng nó khản lại và đau quằn quại lên. Chồng nó đánh nó đến mức đi viện ạ. Chỉ vì thua bạc, say rượu đấy. Và đến giờ đó mình mới biết là lần nào say thằng chồng nó cũng đánh chứ không phải lần đầu. Mình cầu xin nó huỷ hôn. Cuộc đời không bao giờ muộn để làm lại cả. Nhưng nó sợ, sợ tai tiếng, sợ không sống nổi, sợ mất thằng đó, (sợ mang tiếng) một công chúa trong sáng lý lịch sạch sẽ lại đi bỏ chồng!
Ngày cưới nó, mưa thê thảm, nó còn bảo mình chắc ông trời thương tao đó mày ạ. Chẳng biết chúc nó ra sao, nhìn nó khoác tay cái thằng mặt lợn kia chỉ muốn chạy lên kéo tay nó về nhà luôn và ngay. Những tháng ngày làm dâu và bị mẹ chồng ghét thì khỏi bàn. Bầu bí vẫn cặm cụi làm hết mọi việc trong nhà, đương nhiên vừa làm vừa ăn chửi. Chồng nó nhiều hôm đi qua đêm không về. Nó chẳng tâm sự được với ai ngoài tôi. Chẳng biết đã bao lần khuyên nó mà chẳng được. Chán nản thực sự, thấy ghét cái tính nhu nhược của nó. Nó chỉ biết hy sinh - tha thứ.
Người yêu nó hơn nó 6 tuổi, vô cùng bảo thủ gia trưởng, còn vũ phu (cái này mãi gần cưới mình mới biết). Nhiều khi khuyên nó bỏ quách đi, bao nhiêu người theo đuổi sao cứ phải yêu xa, cứ phải đâm đầu vào cái thằng đàn ông có bờ mông đàn bà kia. Nó chỉ nói tao biết tao ngu, nhưng tao không làm được, không bỏ nó được, có lẽ kiếp trước tao nợ nó quá nhiều nên kiếp này phải trả. Mình bảo số phận 60% con người quyết định, nó không được nghĩ như vậy. Nó chỉ lắc đầu, không nói gì.
Suốt một năm gia đình nó thúc giục cưới xin, vào tháng 8 chúng nó cũng cưới nhau. Nó có bầu 3 tháng. Nhưng bản thân tôi cũng chẳng biết nên buồn hay vui cho nó. Đi chụp cưới thì chửi vợ lên chửi vợ xuống, kể cả là trước mặt bao nhiêu người cũng kệ. Cái ngày nó đi thử váy, nó đi một mình rồi gọi facetime cho tôi, mỗi lần mặc xong lại hỏi mình: được không, cái này đẹp không là lại thấy ức thay cho nó, chắc thằng kia lại bảo bận, kệ nó. Đi khám thai cũng một mình, đi thử đồ một mình, đi mua đồ đạc cho phòng cưới cũng một mình. Tự hỏi sao nó lại có thể làm được. Phải mình chắc mình xé xác thằng chồng ra rồi.
Sự việc không quá kinh khủng cho đến hôm 1 giờ đêm, trước ngày cưới 10 ngày, nó gọi cho mình khóc như điên như dại, đến mức tiếng nó khản lại và đau quằn quại lên. Chồng nó đánh nó đến mức đi viện ạ. Chỉ vì thua bạc, say rượu đấy. Và đến giờ đó mình mới biết là lần nào say thằng chồng nó cũng đánh chứ không phải lần đầu. Mình cầu xin nó huỷ hôn. Cuộc đời không bao giờ muộn để làm lại cả. Nhưng nó sợ, sợ tai tiếng, sợ không sống nổi, sợ mất thằng đó, (sợ mang tiếng) một công chúa trong sáng lý lịch sạch sẽ lại đi bỏ chồng!
Ngày cưới nó, mưa thê thảm, nó còn bảo mình chắc ông trời thương tao đó mày ạ. Chẳng biết chúc nó ra sao, nhìn nó khoác tay cái thằng mặt lợn kia chỉ muốn chạy lên kéo tay nó về nhà luôn và ngay. Những tháng ngày làm dâu và bị mẹ chồng ghét thì khỏi bàn. Bầu bí vẫn cặm cụi làm hết mọi việc trong nhà, đương nhiên vừa làm vừa ăn chửi. Chồng nó nhiều hôm đi qua đêm không về. Nó chẳng tâm sự được với ai ngoài tôi. Chẳng biết đã bao lần khuyên nó mà chẳng được. Chán nản thực sự, thấy ghét cái tính nhu nhược của nó. Nó chỉ biết hy sinh - tha thứ.
Chồng nó đi gái gú, cả làng cả xóm biết, đương nhiên nó biết nhưng nó cho qua hết. Rồi đến hôm chủ nhật tuần trước, sau khi làm xong việc nhà, nó đi mua ít đồ cho em bé và chồng nó thì thấy chồng nó đi vào nhà nghỉ với một em trông rất ngọt nước. Nó sốc đúng nghĩa trăm nghe không bằng một thấy. Nó đi theo thì ngã xe phải vào bệnh viện. Do phúc lớn mạng lớn em bé không sao và nó cũng chỉ trầy xước bên ngoài. Không thấy chồng, cũng không thấy bố mẹ chồng mặc dù gọi không biết bao nhiêu cuộc gọi. Nó về nhà khóc lóc đủ thứ trách chồng nó không thương nó nhưng còn con cơ mà các thứ. Chồng nó chỉ buông mỗi câu: "Chắc gì phải con của tao, nhỡ mày có ngủ với thằng nào thì tao biết được à", bố mẹ chồng nó cũng hùa theo. Còn đuổi nó đi. Nó gọi điện cho mình và mình gọi cho bố mẹ nó, mẹ nó đón nó về ngay lập tức, không nghĩ con gái mình chịu nhiều đau khổ như vậy.
Thằng kia từ khi nó về nhà mẹ đẻ đến giờ cũng không một cuộc gọi nào cả. Bạc bẽo không còn lời nào tả. Nó nói với mình, từ nay sẽ sống vì con, nó ngộ ra nhiều thứ, và nó thấy sợ, sợ cái quãng thời gian nó hy sinh đau đớn thế nào. 5 năm bên nhau, chưa một lần chồng nó hỏi nó em muốn ăn gì hay em có mệt không.
Vậy nên các chị ạ! Đừng hy sinh quên bản thân mình nữa, trên đời này không phải ai cũng may mắn gặp được người đàn ông tốt. Đừng nghĩ mình có thể thay đổi được người ta. Giả tạo bạc bẽo lắm. Sống vì mình đi. Thương mình đi. Sáng suốt lên. Đừng vì sợ thị phi, sợ không làm được mà sống chịu đựng cả đời. Ai bị dồn vào đường cùng cũng sẽ phải tự đứng lên mà thôi.Cân điện tử | Cân ô tô | Trạm cân ô tô | Trạm cân điện tử | Giá cân ô tô | Giá cân điện tử
Thằng kia từ khi nó về nhà mẹ đẻ đến giờ cũng không một cuộc gọi nào cả. Bạc bẽo không còn lời nào tả. Nó nói với mình, từ nay sẽ sống vì con, nó ngộ ra nhiều thứ, và nó thấy sợ, sợ cái quãng thời gian nó hy sinh đau đớn thế nào. 5 năm bên nhau, chưa một lần chồng nó hỏi nó em muốn ăn gì hay em có mệt không.
Vậy nên các chị ạ! Đừng hy sinh quên bản thân mình nữa, trên đời này không phải ai cũng may mắn gặp được người đàn ông tốt. Đừng nghĩ mình có thể thay đổi được người ta. Giả tạo bạc bẽo lắm. Sống vì mình đi. Thương mình đi. Sáng suốt lên. Đừng vì sợ thị phi, sợ không làm được mà sống chịu đựng cả đời. Ai bị dồn vào đường cùng cũng sẽ phải tự đứng lên mà thôi.Cân điện tử | Cân ô tô | Trạm cân ô tô | Trạm cân điện tử | Giá cân ô tô | Giá cân điện tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét