Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

Tại sao đàn ông sợ vợ thường thành công?

Những lý do dưới đây có thể giúp các anh chồng sợ vợ tự hào vì bản thân.
Đàn ông thường được coi là phái mạnh trong khi các chị em phụ nữ lại bị quy là phái yếu. Bởi vậy, đối với nhiều người đàn ông, chuyện phái mạnh phải lép vế trước phái yếu là một điều đáng xấu hổ. Thế nhưng, hãy tự hào về bản thân nếu bạn là một anh chàng sợ vợ, bởi bạn có những lợi thế tuyệt vời để thành công trong cả công việc và cuộc sống.
Gia đình hạnh phúc
Hiển nhiên khi các anh chồng không “dám” ho he cãi vợ, thường nhường nhịn vợ mỗi khi vợ nổi nóng thì không khí trong gia đình luôn được duy trì hòa thuận, bình yên. Người xưa đã có câu “trị gia, tề quốc, bình thiên hạ”. Muốn làm được việc to tát, lớn lao như “bình thiên hạ” thì phải duy trì được một gia đình êm ấm trước, bởi gia đình không chỉ là chỗ dựa, là hậu phương vững chắc cho đàn ông, mà còn thể hiện được khả năng lãnh đạo, quản lý của người trụ cột.
Hơn nữa, hình tượng một người đàn ông điềm đạm, chín chắn và có gia đình hạnh phúc dễ gây thiện cảm hơn cho mọi người, đôi khi giúp ích rất nhiều trong công việc. Đó cũng là nguyên nhân vì sao các chính trị gia, các doanh nhân nổi tiếng vẫn luôn phải duy trì hình tượng “người đàn ông của gia đình”.
Có sức khỏe tốt
Hầu như chẳng có bà vợ nào thích chồng mình hút thuốc, uống rượu, hay có những thói quen sinh hoạt xấu. Dù thời “trai tân”, họ có thích tụ tập bạn bè, nhậu nhẹt là cà thì sau khi kết hôn cũng thay đổi để vợ không cằn nhằn, giận dỗi. Do từ bỏ những thói hư tất xấu và học cách sống lành mạnh, sức khỏe của những ông chồng này cũng ít bị tàn phá.
Ngoài ra, những ông chồng luôn thuận theo lời vợ thì ít xảy ra xích mích gia đình, tâm trạng vui vẻ thoải mái, cuộc sống ít áp lực hơn nên tinh thần luôn phấn chấn, làm việc nhiệt tình, hăng hái hơn.
Rèn luyện được nhiều đức tính tốt
Đặc điểm chung của nhiều người đàn ông là lười biếng, cẩu thả, không kiên nhẫn, thiếu tinh tế. Nếu lấy phải bà vợ “sư tử Hà Đông” thì những khuyết điểm này sẽ được các bà vợ “cải tạo” thành toàn đức tính tốt. Bản tính lười biếng đương nhiên không thể còn tồn tại khi bị vợ giao cho một đống trách nhiệm, không làm thì sẽ bị vợ cằn nhằn đến khi phải làm mới thôi. Làm cẩu thả thì vừa bị nghe “cải lương” vừa phải làm lại, nên lâu ngày cũng luyện nên tính cẩn thận. Chờ đợi vợ trang điểm, thay quần áo, chở vợ đi chợ, đi mua sắm sẽ giúp các ông chồng hình thành khả năng nhẫn nại cực tốt mà chính các ông chồng cũng không nhận ra.
Thêm việc thiếu tinh tế mà quên sinh nhật vợ hay kỷ niệm ngày cưới, vợ lại “chiến tranh lạnh”, nên các ông chồng không tinh tế cũng không được. Rồi còn rất rất nhiều đức tính tốt khác như nhường nhịn, đúng giờ, biết lắng nghe, biết quan tâm,... các ông chồng sợ vợ bồi dưỡng được sau nhiều năm hôn nhân. Những đức tính tốt đẹp này sẽ giúp các ông chồng dễ dàng gặt hái được thành công trong công việc.
Có kinh tế vững chắc
Sợ vợ nên không la cà nhậu nhẹt, không cờ bạc, không bồ bịch,... tóm lại là không có thói hư tật xấu gì tốn kém tiền bạc, tiền kiếm được phải nộp hết cho vợ, chỉ được chi tiêu trong “định mức”. Do đó, người đàn ông không chỉ biết học được cách chi tiêu hợp lý, mà đôi khi cái “định mức” của vợ quá eo hẹp cũng thôi thúc các ông chồng chủ động, tích cực hơn trong việc kiếm tiền. Nhờ đó mà kinh tế của gia đình cũng được cải thiện.

Những câu "cửa miệng" khiến sự nghiệp khó thành

Thành công trong công việc, sự nghiệp không chỉ phụ thuộc vào may mắn mà còn nhiều thứ khác nữa đó. Đã bao giờ bạn tự hỏi vì sao mình chưa thành công?
rằng bạn không thể làm điều gì đó có nghĩa là: bạn nói “không” với câu trả lời và ngừng tìm kiếm giải pháp.
“Chuyện này là không thể”

Những người không thành công luôn luôn chỉ ra những gì là không thể, ví dụ như: “Ồ, chúng ta không thể tạo một ứng dụng như thế bởi vì nó sẽ phải cạnh tranh dữ dội với Tumblr” hoặc “Loại loa Bluetooth mới này sẽ không tạo ra bất kỳ doanh thu nào vì có quá nhiều trên thị trường rồi.”…

Họ sống trong một thế giới của những điều không thể. Họ có một thái độ “không thể làm được”. Và họ đang đánh chìm con tàu thành công!

"Đó không phải lỗi của tôi"
Có những người có thể tìm được nhiều lý do để đổ lỗi cho mọi thứ, chẳng hạn như những lý do tại sao họ không thể và tại sao họ không nên như thế…Họ thiếu đầu óc tưởng tượng và luôn tìm cách biện hộ cho việc không nên như thế, cho dù họ không bao giờ thử.
"Giá như..."
Một số người hay mơ mộng hão huyền, họ sống một cuộc sống cứ như là họ còn một cuộc sống khác ở một nơi nào khác nữa. Hãy biết rằng bạn đang dần dần biến mất ngay khi bạn vừa sinh ra và có trí thông minh để nhận ra giá trị mỗi ngày bạn đang sống.
 Những câu "cửa miệng" khiến sự nghiệp khó thành - 1
Nguyên nhân nữa khiến bạn gặp thất bại đó là bạn bỏ cuộc quá dễ dàng khi gặp phải khó khăn (Ảnh minh họa)
“Tôi có thể tự mình làm hết”

Khi bạn nghe một người nào đó trong nhóm của bạn hoặc một đồng nghiệp khẳng định cách anh ta có thể hoàn thành một dự án, hoặc cách anh ta có thể hoàn thành công việc tốt hơn mà không cần bất kỳ sự giúp đỡ từ các nhân viên khác, thì hãy lưu ý: Người đó sẽ làm chậm tiến độ và phá hoại cả dự án. Người đó sẽ không tạo ra một bầu không khí thành công, mà trong đầu anh ta chỉ có tham vọng cá nhân.

Trớ trêu thay, người không thành công là những người luôn luôn thúc đẩy chương trình của riêng mình và không nhìn thấy giá trị của tinh thần đồng đội. Đó là điều sẽ phá hủy sự nghiệp của họ.
"Tôi bỏ cuộc"
Nguyên nhân nữa khiến bạn gặp thất bại đó là bạn bỏ cuộc quá dễ dàng khi gặp phải khó khăn. Chúng ta sợ thất bại, vì thế, chúng ta luôn bó hẹp bản thân trong sự an toàn của chính mình mà không dám chấp nhận những rủi ro và hành động.
“Tôi thích ý tưởng của riêng tôi”
Bạn có để ý là đôi khi có những người chỉ thích ý tưởng của mình? Nó là một dấu hiệu của sự ích kỷ và cho thấy người đó không có khả năng để nắm lấy mục tiêu nhóm. Nó cũng đồng nghĩa với tai họa. Những người thích và chỉ thúc đẩy những ý tưởng riêng của họ sẽ bị hạn chế, bởi vì không ai trong số chúng ta có thể đạt được thành công chỉ với những ý tưởng của riêng mình.
Hãy tưởng tượng xem việc cố gắng xây dựng một công ty bằng cách không bao giờ hoan nghênh bất kỳ ý tưởng của ai khác sẽ đi đến đâu? Chỉ có sự hợp tác mới thúc đẩy công ty tiến về phía trước.
“Tôi không cần bạn góp ý”

Đây là một cụm từ mà một người sử dụng khi không muốn làm việc nhóm. Nó hơi khác một chút so với việc nói rằng bạn có thể tự mình làm hết. Nó có nghĩa là người đó thậm chí không sẵn sàng tiếp nhận các ý tưởng. Dự án sẽ dậm chân tại chỗ và thất bại nhanh chóng khi những người trong nhóm ngừng tìm kiếm sự góp ý từ những người khác.

Khi một kẻ thô lỗ xuất hiện và nói rằng anh hoặc cô ấy không cần bất kỳ góp ý của ai, người đó cơ bản đã quyết định không muốn thành công.
“Tôi đã biết điều đó”
Cụm từ này là một dấu hiệu của sự phòng vệ thuần túy – nó có nghĩa là một người bất bình trong công ty của bạn đã không còn muốn học hỏi và phát triển, và chỉ quan tâm đến việc được xem như là người biết tất cả.
Người đó một mặt sẽ tỏ ra rất am hiểu về một chủ đề nào đó, mặt khác liên tục nhấn mạnh mình là người thông minh duy nhất. Một là dấu hiệu của sự hữu ích cho một dự án, và kia là một dấu hiệu của sự tham vọng.
“Hãy để tôi kiểm tra thời gian biểu”
Nếu một người nào đó luôn đòi kiểm tra lịch của mình, thì người đó đang kìm hãm sự thành công của dự án. Nó có thể là một lý do chính đáng, nhưng nó cũng có thể là một cách cho thấy sự thiếu thiện chí. Nó có nghĩa là người đó đang gửi một thông điệp rằng anh ta quá bận rộn nên không thể giúp đỡ, và anh ta chỉ tập trung vào một chương trình cá nhân mà thôi. Anh ta nói, “Hãy để tôi kiểm tra lịch trình của tôi” thay vì tìm ra những yêu cầu tổng thể.
Đôi khi, bạn nên nắm bắt lấy cơ hội rồi sau đó hãy bận tâm đến lịch trình.
“Bạn đã sai trong việc đó”
Chờ đã, người kia đã sai ư? Thực sự? Cụm từ này là một biển báo nguy hiểm trên đường đến thành công, bởi vì người nói giả định rằng người kia là kẻ ngốc; và chỉ có một người “đúng” trong căn phòng – tất nhiên, điều này hiếm khi xảy ra.
Thay vào đó, nó là một dấu hiệu của thành công khi bạn thừa nhận bạn cần sự giúp đỡ. Sẽ tốt hơn nếu bạn chấp nhận rằng những người khác có thể đúng về điều gì đó và bạn nên chấp nhận những hạn chế của mình.
“Tôi không thể”
Những người không thành công thích nói về những gì họ không thể làm. Hãy nói về những gì bạn có thể làm. Mọi người sẽ cho bạn biết những gì là không thể, nhưng khi bất cứ ai bắt đầu sử dụng từ không thể, nó có nghĩa là rắc rối. Nói rằng bạn không thể làm điều gì đó có nghĩa là: bạn nói “không” với câu trả lời và ngừng tìm kiếm giải pháp.

“Ngủ với cô ư, thế vợ tôi để cho ai?“

Đó là câu nói của Hùng khi một cô gái xinh đẹp, quyến rũ như Trà ôm lấy anh và đưa ra đề nghị hấp dẫn...
Hùng cưới vợ đến nay đã hơn 3 năm. Anh và vợ yêu nhau hơn 2 năm rồi mới kết hôn. Khi bạn bè hỏi Hùng về vợ mình thì anh chỉ trả lời 1 câu ngắn gọn: “Chúng tôi hợp nhau đủ thứ”. Ra xã hội nhìn anh trẻ trung chẳng ai nghĩ anh đã có vợ.
Đẹp trai, 30 tuổi là trưởng phòng kinh doanh nên anh được xem là mẫu đàn ông lý tưởng của nhiều người phụ nữ. Anh rất nhiệt tình trong công việc. Chính điều đó đã làm Trà mê mẩn, cô là cháu của Giám đốc mới được cử về làm cùng bộ phận với anh.
Trà cũng là một cô gái quyến rũ, năng động và giao tiếp rất giỏi. Từ ngày cô về làm cho bộ phận kinh doanh, dường như Hùng xem cô là trợ thủ đắc lực của mình trong việc đi đàm phán với khách hàng để ký kết hợp đồng.
Trà thích anh và rất ân cần với anh. Nhưng Hùng thì khá vô tư và chỉ xem cô như em gái hoặc đồng nghiệp không hơn không kém. Vì trong mắt anh chỉ có vợ mình. Hùng vẫn yêu chiều vợ như ngày đầu mới cưới. Về đến nhà hai bố con lại quấn quýt lấy nhau. Nhiều hôm về sớm anh vẫn cùng vợ đi phơi đồ rồi ngắm trăng sao rất lãng mạn.
 “Ngủ với cô ư, thế vợ tôi để cho ai?“ - 1
Càng hụt hẫng bao nhiêu thì Trà lại quyết tâm chiếm được Hùng bằng được bấy nhiêu (Ảnh minh họa)
Sau những dịp đi gặp khách hàng Trà hay mới anh đi cà phê hoặc ăn tối, nhưng anh toàn lấy lý do để về nhà sớm hoặc đi đón vợ. Càng hụt hẫng bao nhiêu thì Trà lại quyết tâm chiếm được anh bằng được bấy nhiêu.
Cô quan tâm anh ra mặt. Nhiều lần như thế đồng nghiệp xì xào nên cũng đến tai Hùng. Anh ngại nên nghiêm túc hơn và cố tình tránh mặt Trà để mọi người đỡ dị nghị vì dù sao Trà cũng chưa có chồng.
Một hôm công ty đối tác mở tiệc khai trương dự án, họ có mời Hùng và Trà đến. Trong bữa tiệc, Trà nhìn anh không rời mắt. Nhìn vẻ lịch lãm của Hùng lại càng khiến cô mê mẩn. Khi cô đang chúc rượu với mọi người thì anh kéo cô đến rồi nói nhỏ:
- Hôm nay tôi muốn giới thiệu cho cô một người, tôi tin rằng cô sẽ thích.
Anh hào hứng đưa cô đến gặp Phong. Trà hiểu rằng anh đang cố tình mai mối anh ta cho mình nên cô rất tức giận. Cô bỏ ra ngoài trước, anh chạy theo hỏi:
- Cô sao vậy? Tôi xin lỗi nếu như tôi làm cô không vui. Tôi chỉ có ý tốt thôi.
- Ý tốt sao? Anh có biết người em thích là ai không hả? Em thích anh Hùng à! Em thực sự rất thích anh.
Nói rồi cô ôm lấy Hùng, Hùng ngạc nhiên rồi gỡ tay cô ra rồi nói:
- Cô đừng làm vậy, tôi đã có gia đình rồi.
- Em không quan tâm, em mặc kệ. Em yêu em, xin hãy cho em được ở bên anh. Em không cần gì hết. Đêm nay anh có thể ở bên em được không, đừng xa em, xin anh…
Lúc này Hùng không kìm chế được nên đẩy Trà ra rồi nói:
- Tôi không ngờ cô lại có những suy nghĩ như vậy. Cô điên rồi à? Cô còn trẻ mà đã nghĩ đến chuyện yêu một gã đã có vợ như tôi sao? Ngoài kia thiếu gì người để yêu mà cô phải làm vậy. Cô bảo tôi ngủ với cô sao? Thế vợ tôi để cho ai? Cô thực sự khiến tôi thất vọng quá. Xin lỗi tôi về trước.
Anh đi rồi để Trà đứng trơ ra đấy. Cô choáng váng với những gì sếp mình vừa nói. Nhục nhã, xấu hổ lẫn tức giận khiến cô bủn rủn đến mức không đi nổi. Phải đến 10 phút sau mới lê chân ra lấy xe để về. Hùng về đến nhà không quên đưa cho vợ hộp tào phớ:
- Em ăn đi, anh mới mua đấy. Hôm nay bà Thu nghỉ nên anh phải vòng qua mấy ngõ nữa mới mua được.
- Ông xã chu đáo quá, em cảm ơn nhé. Anh về sớm vậy à, anh có mệt không. Em chuẩn bị nước nóng rồi đấy, anh đi tắm đi.
Anh ôm bà xã vào lòng rồi nói:
- Ôi cái con người này, sao tốt với tôi thế này.
- Hâm, không tốt với chồng mình chẳng lẽ em lại đi tốt với ông hàng xóm chắc. Anh đi tắm nhanh lên kẻo ốm, tắm đi rồi ra ăn tào phớ với em.
Hùng ngoan ngoãn nghe theo lời vợ. Vừa tắm anh vừa nghĩ: “Mình nói thế là hơi quá với Trà, nhưng mặc kệ, cho cô ta hết cái tội tư tưởng đàn ông có vợ đi”.



Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Hoa hậu Thái Lan quỳ lạy trước vựa ve chai của mẹ sau khi đăng quang

Hoa hậu Mint Kanistha, 17 tuổi đã thu hút sự chú ý cực lớn của dư luận và khiến nhiều người xúc động khi quỳ gối cảm tạ mẹ ngay trước những thùng ve chai của bà ngay sau khi đăng quang.

Cách đây ít lâu, cô gái Thái Lan tên Mint Kanistha, năm nay mới 17 tuổi, đã giành ngôi vị "Hoa hậu không phân biệt giới tính Thái Lan 2015". Không chỉ gây ấn tượng với mọi người vì vẻ bề ngoài nổi bật, Mint còn được cư dân mạng hết lời ca ngợi vì lòng hiếu thảo của mình, đến tận bây giờ, cô vẫn hằng ngày phụ mẹ làm việc như bao năm qua.

34-6d5ca
Mint năm nay mới 17 tuổi.
Mẹ của Mint kiếm sống bằng nghề nhặt rác và bán quần áo hàng thùng. Gia cảnh khó khăn nên Mint không có điều kiện học lên Đại học. Thế nhưng, may mắn đã mỉm cười với Mint khi một người họ hàng khuyên cô tham dự cuộc thi "Miss Uncensored News Thailand 2015" và cô đã xuất sắc giành giải quán quân bên cạnh các thí sinh nữ và chuyển giới nữ xinh đẹp khác.

Sau khi Mint trở nên nổi tiếng, cuộc sống của mẹ con cô đã đỡ khó khăn hơn trước rất nhiều, Mint cũng có thể tiếp tục nuôi dưỡng ước mơ học lên Đại học của mình. Tuy nhiên, mẹ Mint vẫn kiếm sống bằng nghề cũ, và cô Hoa hậu cho biết không hề cảm thấy mất mặt vì công việc của mẹ. Mint thậm chí còn thường xuyên giúp mẹ phân loại và dọn dẹp đống rác của bà.

Thậm chí, ngay sau khi giành giải Hoa hậu, Mint đã đội nguyên vương miện quay về nhà quỳ gối cảm tạ công ơn trời biển của mẹ mình ngay trước đống rác của bà. Bức ảnh này đã được lan truyền chóng mặt trên các trang mạng xã hội và thu hút sự chú ý cực lớn của dư luận Thái Lan. Đa phần đều tỏ ra ngưỡng mộ cô gái trẻ hiếu thảo và không tiếc lời ca ngợi hành động đẹp của cô.

31-6d5ca
Mint quỳ gối cảm ơn mẹ trước đống rác của bà.
35-6d5ca
37-6d5ca
Mint không những chẳng hề cảm thấy mất mặt mà còn vô cùng tự hào về công việc lương thiện của mẹ mình.

Mint từng chia sẻ rằng: "Tôi đã tốt nghiệp cấp 3 rồi, nhưng vẫn chưa học lên Đại học, bởi vì gia đình không có điều kiện, bây giờ tôi đang phải cố gắng tiết kiệm tiền. Mẹ tôi đi nhặt rác bán quần áo hàng thùng để nuôi tôi học hết cấp 3. Những lúc không phải làm bài tập, tôi thường giúp mẹ làm việc, nhưng mẹ có vẻ không muốn cho tôi động tay vào."

Khi được hỏi liệu có cảm thấy mất mặt vì công việc của mẹ hay không, Mint trả lời rất dứt khoát: "Không hề. Những lúc rảnh rỗi tôi thường cùng mẹ nhặt rác, phân loại rác rồi đi bán giúp mẹ. Tôi có được ngày hôm nay là nhờ vào công việc ấy, mẹ con tôi kiếm sống bằng cách lao động chân chính và thanh cao, vì vậy, không có lý do gì khiến tôi phải cảm thấy mất mặt cả."

38-6d5ca

41-6d5ca
Những lúc rảnh rỗi, Mint thường giúp mẹ phân loại rác.

42-6d5ca

43-6d5ca
Mint trong ngày đăng quang ngôi vị "Hoa hậu không phân biệt giới tính".

32-62b8e

33-62b8e
Sau khi đăng quang, Mint vẫn giúp mẹ làm việc để tiết kiệm tiền học lên Đại học.

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

cuộc sống số phận đã mỉm cười với chị - Ngày mai, “triệu phú” ve chai nhận lại hơn 1 triệu yen

Hơn 1 triệu yen bị rách, nát đã được Ngân hàng Trung ương Nhật Bản đồng ý đổi. Dự kiến ngày mai chị Hồng “ve chai” sẽ nhận lại toàn bộ số tiền này.

Ngày 22.10, Ngân hàng TMCP Hàng hải Việt Nam (Maritime Bank) cho biết vào sáng mai (23.10), ngân hàng này sẽ trao lại 1.160.000 yen tiền mới cho chị Huỳnh Thị Ánh Hồng (36 tuổi, quê Quảng Ngãi, tạm trú đường Trần Văn Quang, quận Tân Bình, TP.HCM).
 Ngày mai, “triệu phú” ve chai nhận lại hơn 1 triệu yen - 1
Ngày mai, chị Hồng sẽ nhận nốt hơn 1 triệu yen tiền mới sau khi Ngân hàng Trung ương Nhật Bản đồng ý đổi tiền cho chị
Quyết định này được thực hiện sau khi Ngân hàng Trung ương Nhật Bản giám định và xác nhận số tiền 1.160.000 yen cũ bị rách nát của chị Hồng còn nguyên giá trị sử dụng.
Cũng theo đại diện truyền thông Maritime Bank nếu chị Hồng có nhu cầu đổi số tiền này sang tiền Việt (khoảng 216 triệu đồng), ngân hàng sẽ đổi giúp.
Trước đó, ngày 2.6.2015, Công an quận Tân Bình (TPHCM) đã tổ chức bàn giao lại toàn bộ số tiền 5 triệu yen cho chị Huỳnh Thị Ánh Hồng. Trong số tiền này có hơn 1 triệu yen bị rách nát nên chị Hồng đã nhờ Ngân hàng Maritime Bank gửi sang Ngân hàng Trung ương Nhật Bản giám định và đổi.
Như đã thông tin, đầu năm 2014, chị Hồng cùng chồng lấy chiếc loa thùng cũ mua được mang ra trước nhà trọ đập lấy sắt, đồng. Khi đập, hai vợ chồng chị thấy có một hộp gỗ, bên trong chứa 5 triệu yen. Tin đồn về vợ chồng chị ve chai trúng “kho báu” lan nhanh nên nhiều thanh niên mặt mày bặm trợn tìm đến xin tiền. Quá hoảng sợ, chị Hồng đã giao toàn bộ số tiền cho Công an quận Tân Bình quản lý.
Theo quy định của pháp luật, sau 1 năm kể từ ngày ra thông báo tìm chủ số tiền trên nhưng không có ai đến chị Hồng sẽ được nhận lại tài sản. Đến ngày 2.6, chị Hồng được nhận lại toàn bộ số tiền này.
 Ngày mai, “triệu phú” ve chai nhận lại hơn 1 triệu yen - 2
"Có tiền tôi sẽ tiếp tục làm việc thiện và vẫn hành nghề ve chai”
Sau khi nhận được tiền, vợ chồng chị Hồng đã mua gạo cùng nhiều vật dụng, trang thiết bị khác để tặng những người nghèo khó và về quê sửa lại căn nhà cho bố mẹ hai bên ở Quảng Ngãi. Số tiền còn lại, chị gửi tiết kiệm để dành nuôi con ăn học.
“Giờ sắp được nhận thêm tiền, vợ chồng tôi mừng lắm. Có tiền tôi sẽ tiếp tục làm việc thiện và vẫn hành nghề ve chai”, chị Hồng chia sẻ.
Cũng theo chị Hồng, sau khi nhận được 5 triệu yen, chị đã đón 2 con ngoài quê vào ở cùng bố mẹ để tiện chăm sóc và nuôi dưỡng các con. “Cũng vì cái nghèo mà vợ chồng tôi phải vào Sài Gòn mua ve chai. Giờ cuộc sống đã tạm ổn, chúng tôi đón con vào để được gần bố mẹ”, chị Hồng "ve chai" vui vẻ nói.
i

Góc tâm hồn " Mưa kỷ niệm''

 Vào độ tháng bảy, tháng tám trời bắt đầu đổ mưa. Những cơn mưa dai dẳng kéo dài liên miên từ ngày này sang ngày khác. Dường như trời còn bao nhiêu giọt nước thì vắt cho cạn kiệt đến hết mới thôi. Nó khiến tôi không thể nào quên nổi kỷ niệm ngày nào tôi bên bà...

Đó là những cơn mưa dài, dài dường như vô tận. Nó cất giấu mặt trời cho riêng nó, cho đám mây nào to nhất, dầy nhất và đen kịt như tro bếp ấy. Hạt mưa giăng đầy trời như lưới bủa. Bà bảo: "Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh đấy!". Bà tôi thở dài mắt nhìn hư vô. Tôi thơ ngây xòe đôi bàn tay ra hứng mưa, nghe mưa kêu tanh tách mà chẳng hiểu sự tình.
Mưa... mưa nhiều quá! Mưa phủ trắng cả lối đi. Mưa về tạt ngang ngõ bà tôi. Mưa trèo lên bậc thềm mẹ con nhà lợn. Nó mới đẻ, sàn nhà lại ướt sũng nên khó ở cứ kêu toáng lên cả ngày. Bà tôi vật vã với cơn mưa để chăm sóc nó. Nước lớn quá! Chỗ ấy không thể ở được nữa rồi. Bà đội mưa đi gọi người đưa mẹ con nó lên nhà trên. Khó khăn lắm ba bốn người mới chuyển được mẹ con nó đi.
Bà tôi tất bật suốt những ngày ấy, vậy mà bà còn phải để mắt tới tôi nữa. "Bống! Đừng vọc nước nữa kẻo bị cảm đấy!". Tôi không nghe lời, còn giãy nảy lên khi bị lôi vào nhà. Thế là không được ra chơi với mưa nữa. Tôi bắt chước chú lợn con bên kia nhà kêu lên om sòm: "Éc éc…", càng làm cho bà rối bời lên thôi. Cho mẹ con nó ăn, bà còn phải lo cho "con mèo ú" là tôi ăn nữa. Mấy ngày liền chẳng chợ búa được gì, bữa cơm ngày mưa chỉ có vừng độn cơm ăn tạm. Thế mà tôi đã ăn đến mấy bát liền. Nhìn tôi cầm đôi đũa vụng về ăn lấy ăn để, bà tôi cười mắng yêu: "Bố cô ăn từ từ thôi chứ!". Còn bà thì chỉ ăn qua loa rồi lại quần quật lo lợn gà, bếp núc.
Ngoài vườn các loài rau thi nhau tắm mưa mà sinh sôi tươi tốt. Dàn mồng tơi chìa ra những chiếc lá to mọng nước, những cái ngọn loăn xoăn cứ huơ huơ chẳng chịu bấu vào dàn. Rau dền cơm, rau dền đỏ… như muốn gọi mời bàn tay nào thân thuộc đến hái đi những chiếc lá to nhất, non tươi nhất. Những cây ổi cành lá xùm xòa dưới mưa. Thỉnh thoảng một vài con chim vụt ra từ đấy, bỏ ngỏ những quả ổi chín vàng đang ăn dở.
Nước đã bắt đầu tràn vào vườn cây rồi leo vào sân, đủng đỉnh với lên từng cái bậc thềm nhà. Bà tôi bảo: "Lũ về thật rồi!". Tôi lơ ngơ không hiểu cái gì sẽ về và nó như thế nào. Thấy bà đăm chiêu lo lắng, tôi cũng bần thần ngồi im chẳng dám quậy phá gì thêm nữa. Cũng có lúc trời ngớt mưa thật. Nhưng xem chừng những đám mây to đen kịt, hổn hển bò ngoài kia như vẫn còn vướng víu điều gì nơi mảnh đất này.
Mấy hôm nay chôn chân ở nhà nên tù túng quá, tôi đòi bà dắt ra ngõ. Bà đi trước, cháu theo sau. Mà chỉ có thể ra tới ngõ được thôi, vì ngoài kia đã là... biển. Biển lúa hôm nào nay thành biển nước. "Nước ngập hết cả cánh đồng rồi!", mắt bà tôi ngân ngấn nước. Bà tôi run run, tôi cảm nhận được điều ấy ở bàn tay tôi đang được giữ chặt trong lòng bàn tay của bà.
Trên mặt nước trắng xóa, lác đác những chiếc lá lúa như cánh tay chới với của những người đang chết đuối. Thỉnh thoảng một vài con rắn rướn cái cổ dài ngoằng lên không. Những chiếc bè lớn từ từ ngược lên từ xóm dưới chở những gia đình đi tránh lũ. Bà tôi lặng người. Bà nhích tôi lại gần như để kiếm tìm một chút gì ấm lòng hơn!

Bí quyết để “Ông Bố chuyên gia” xây tổ ấm bền vững

Câu “đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm” vốn thể hiện vai trò khác nhau của hai giới trong gia đình: Phụ nữ lo vun vén, chăm sóc, đàn ông lo nuôi sống cả gia đình. Thế nhưng, quan niệm này đã dần thay đổi.

Quan tâm từ những điều nhỏ bé
Quyết định xây dựng tổ ấm, rồi chào đón con ra đời – đó là khi người đàn ông bước sang một nấc thang mới, khi ý thức về sự chở che, bảo vệ trở nên thiêng liêng hơn, đó là mang đến cho con cái một cuộc sống bền vững và tốt đẹp nhất. Chính vì vậy người bố luôn nỗ lực hết sức trong sự nghiệp của mình để rồi đôi lúc vì mải mê cho công việc mà quên đi những điều quan trọng khác. Đó là những hành động nhỏ bé nhưng lại góp phần duy trì hơi ấm trong gia đình, như mỗi sáng đưa con đến trường và nghe con kể chuyện về trường học, bạn bè; dành thời gian về nhà sớm hơn một chút nói chuyện với cả nhà, cùng vợ chia sẻ công việc gia đình, hay tạo bất ngờ nhỏ với những ngày kỉ niệm…
Như một chia sẻ tại cuộc thi Hơi ấm gia đình Việt do Ariston tổ chức của bạn Hà Chít “Công việc thường xuyên phải xa nhà, bố chẳng bao giờ có đủ một ngày dành trọn cho mình... Thế nhưng, với những điều ít ỏi mà bố làm dường như cũng đủ làm nên sự màu nhiệm cho tuổi thơ mình. Mình nhớ, trung thu năm ấy, bố đang làm ở tận Đắc Lắk. Trong một lần điện thoại, bố hỏi "Trung thu con thích quà gì để bố bảo mẹ mua?" Mình ngập ngừng "Giá có bố rước đèn cùng con". Bên kia, bố im lặng hồi lâu... Bẵng đi mấy ngày, tới gần trung thu, chú bạn bố tới nhà đưa mình một giỏ phong lan đang kết nụ thật đẹp cùng chiếc đèn lồng làm từ ống nứa có khắc hình trăng hoa rất khéo léo. Bố bao giờ cũng vậy, luôn làm ấm lòng mình bằng những điều bất ngờ, giản dị như vậy dù ở bất cứ đâu.” Các bố hãy nhớ nhé, những hành động nhỏ bé sẽ là điều được khắc ghi lâu nhất trong tâm trí con và tồn tại bền bỉ với thời gian.
Chia sẻ suy nghĩ và tâm tư với vợ con
Bố chuyên gia chẳng bao giờ than vãn mình vất vả bươn chải để lo cho gia đình vì bố nghĩ rằng mình phải là người mạnh mẽ, trụ cột của cả nhà. Nhưng với một chia sẻ đầy cảm xúc của bạn Thu Hang tại cuộc thi Hơi ấm gia đình Việt “Hồi bé, mình lúc nào cũng nghĩ bố cứ đi làm từ sáng tới tối mới về nhà, không phải làm gì ở nhà trong khi mẹ tất bật việc nhà nên chắc bố nhàn lắm. Nhưng có một hôm, mẹ đưa mình qua cơ quan bố, mình mới tận mắt chứng kiến bố sửa máy vất vả thế nào, mặt bố nhễ nhại mồ hôi, tay và quần áo lấm lem dầu mỡ, máy móc to ơi là to đang vận hành, nhà xưởng thì nóng và ồn ã. Mình cứ chăm chú nhìn mãi bố làm việc. Tối đó, bố về nhà và chia sẻ với mình công việc của một thợ cơ khí. Sau hôm đó, mình không chỉ yêu bố nhiều hơn mà lúc nào cũng tự hào, bố mình là người thơ cơ khí tài ba nhất…” thì bố có biết rằng, nếu bố chia sẻ thêm cả những khó khăn, tâm tư trong công việc thì mẹ và con sẽ càng thấu hiểu hơn về trách nhiệm của bố. Sự đồng cảm và sẻ chia là yếu tố tiên quyết giúp cho hạnh phúc gia đình thêm bền bỉ, khăng khít.
Tự tay chăm sóc cho căn nhà thân yêu
Căn nhà hạnh phúc cần được sự chăm sóc từ cả bàn tay bố và bàn tay mẹ. Vì thế mỗi khi phải sắm sửa những thiết bị, đồ dùng quan trọng cho gia đình nhất định cần có sự tìm hiểu, thực hiện bằng chính đôi bàn tay của bố chuyên gia. Sẽ rất tuyệt nếu bố tự tay gia cố lại vườn rau cho mẹ, thay đổi bố trí căn nhà cho tươi mới, xem xét các thiết bị điện gia dụng cho gia đình… Nếu mùa đông này, bố định sắm mới một chiếc máy nước nóng để cả nhà có một mùa đông ấm áp thì sản phẩm máy nước nóng của Ariston sẽ là một gợi ý cho những ông bố chuyên gia tin dùng các sản phẩm chất lượng và bền bỉ. Với thanh đốt 2 lớp cảm ứng bằng đồng cho độ bền vượt trội, máy được tăng hơn 50% tuổi thọ so với thanh đốt bằng thép không gỉ thông thường. Mỗi thiết bị bền bỉ của Ariston mà bố lựa chọn cho gia đình, cũng như chính ngọn lửa hạnh phúc gia đình mà bố muốn nuôi dưỡng.
Hạnh phúc vững bền là cái đích mà mỗi gia đình đều hướng tới, bố chuyên gia hãy chung tay cùng xây dựng hạnh phúc từ những gợi ý trên đây nhé. Để câu chuyện Hơi ấm mang bố về nhà được tiếp tục lan tỏa, hãy cùng chúng tôi chia sẻ hơi ấm gia đình bạn tại đây và nhận nhiều phần quà ấm áp.

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông

Kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông và biết yêu thương bản thân mình hơn của một cô gái trẻ đã nhận được hàng chục nghìn lượt like, chia sẻ của cư dân mạng.
Câu chuyện do một cô gái trẻ chia sẻ với thông điệp kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông và biết yêu thương bản thân khiến cộng đồng mạng "dậy sóng". Câu chuyện này nhận được sự đồng cảm lớn, đặc biệt là phái nữ. Chỉ ít giờ sau khi đăng tải, status nói trên đã hút 43.000 lượt like, hơn 14.000 lượt share và hàng nghìn lượt bình luận. Con số này vẫn đang tiếp tục tăng lên.\
Nội dung của câu chuyện như sau: Tôi có một người bạn. Cùng tuổi. Vừa lấy chồng được gần 3 tháng. Xinh đẹp, ngoan ngoãn, gia đình cơ bản. Nó giống như một cô công chúa trong trắng. Trong ánh mắt nó chẳng hề tồn tại bất cứ hạt sạn bụi nào của xã hội này. 16 tuổi, nó yêu người đàn ông đang là chồng nó hiện tại. Người đó sống ở tỉnh khác, nhưng sang chỗ nó chơi vài lần. Quen nhau, tìm hiểu nhau, tán tỉnh nhau, rồi yêu nhau.

Như thường thấy, ban đầu mới yêu chắc chắn sẽ rất ngọt ngào, rất hạnh phúc và màu hường đúng nghĩa. Nhưng không! Người yêu nó chưa bao giờ chiều chuộng nó, chưa bao giờ lo lắng cho nó, quan tâm nó, chưa bao giờ nghĩ xem nó thực sự cần gì ở mối quan hệ này, chưa bao giờ biết được nó cô đơn trong cuộc tình này như thế nào. Gần 5 năm yêu nhau, chưa bao giờ ngày lễ biết tặng cho nó 1 bông hoa, càng chẳng bao giờ chúc nó cái gì ngay cả ngày sinh nhật. Tết cũng chẳng hỏi han gì nó hay gia đình nó. Nói như vậy hẳn ai cũng hiểu được nó đã và đang phải chịu đựng như thế nào.
Phụ nữ ngừng hy sinh  0

Cô gái trẻ kêu gọi phụ nữ ngừng hy sinh cho đàn ông và biết yêu bản thân mình
hơn đã nhận được sự quan tâm của cư dân mạng.

Nhiều khi hai đứa ôm nhau ngủ, nó ước một lần được người yêu nó quan tâm như người yêu mình quan tâm mình. Nghĩ tội cho nó. Nhưng cũng không biết làm sao, rồi hai đứa lại ôm nhau khóc vì thương nhau.

Người yêu nó hơn nó 6 tuổi, vô cùng bảo thủ gia trưởng, còn vũ phu (cái này mãi gần cưới mình mới biết). Nhiều khi khuyên nó bỏ quách đi, bao nhiêu người theo đuổi sao cứ phải yêu xa, cứ phải đâm đầu vào cái thằng đàn ông có bờ mông đàn bà kia. Nó chỉ nói tao biết tao ngu, nhưng tao không làm được, không bỏ nó được, có lẽ kiếp trước tao nợ nó quá nhiều nên kiếp này phải trả. Mình bảo số phận 60% con người quyết định, nó không được nghĩ như vậy. Nó chỉ lắc đầu, không nói gì.

Suốt một năm gia đình nó thúc giục cưới xin, vào tháng 8 chúng nó cũng cưới nhau. Nó có bầu 3 tháng. Nhưng bản thân tôi cũng chẳng biết nên buồn hay vui cho nó. Đi chụp cưới thì chửi vợ lên chửi vợ xuống, kể cả là trước mặt bao nhiêu người cũng kệ. Cái ngày nó đi thử váy, nó đi một mình rồi gọi facetime cho tôi, mỗi lần mặc xong lại hỏi mình: được không, cái này đẹp không là lại thấy ức thay cho nó, chắc thằng kia lại bảo bận, kệ nó. Đi khám thai cũng một mình, đi thử đồ một mình, đi mua đồ đạc cho phòng cưới cũng một mình. Tự hỏi sao nó lại có thể làm được. Phải mình chắc mình xé xác thằng chồng ra rồi.

Sự việc không quá kinh khủng cho đến hôm 1 giờ đêm, trước ngày cưới 10 ngày, nó gọi cho mình khóc như điên như dại, đến mức tiếng nó khản lại và đau quằn quại lên. Chồng nó đánh nó đến mức đi viện ạ. Chỉ vì thua bạc, say rượu đấy. Và đến giờ đó mình mới biết là lần nào say thằng chồng nó cũng đánh chứ không phải lần đầu. Mình cầu xin nó huỷ hôn. Cuộc đời không bao giờ muộn để làm lại cả. Nhưng nó sợ, sợ tai tiếng, sợ không sống nổi, sợ mất thằng đó, (sợ mang tiếng) một công chúa trong sáng lý lịch sạch sẽ lại đi bỏ chồng!

Ngày cưới nó, mưa thê thảm, nó còn bảo mình chắc ông trời thương tao đó mày ạ. Chẳng biết chúc nó ra sao, nhìn nó khoác tay cái thằng mặt lợn kia chỉ muốn chạy lên kéo tay nó về nhà luôn và ngay. Những tháng ngày làm dâu và bị mẹ chồng ghét thì khỏi bàn. Bầu bí vẫn cặm cụi làm hết mọi việc trong nhà, đương nhiên vừa làm vừa ăn chửi. Chồng nó nhiều hôm đi qua đêm không về. Nó chẳng tâm sự được với ai ngoài tôi. Chẳng biết đã bao lần khuyên nó mà chẳng được. Chán nản thực sự, thấy ghét cái tính nhu nhược của nó. Nó chỉ biết hy sinh - tha thứ.
Chồng nó đi gái gú, cả làng cả xóm biết, đương nhiên nó biết nhưng nó cho qua hết. Rồi đến hôm chủ nhật tuần trước, sau khi làm xong việc nhà, nó đi mua ít đồ cho em bé và chồng nó thì thấy chồng nó đi vào nhà nghỉ với một em trông rất ngọt nước. Nó sốc đúng nghĩa trăm nghe không bằng một thấy. Nó đi theo thì ngã xe phải vào bệnh viện. Do phúc lớn mạng lớn em bé không sao và nó cũng chỉ trầy xước bên ngoài. Không thấy chồng, cũng không thấy bố mẹ chồng mặc dù gọi không biết bao nhiêu cuộc gọi. Nó về nhà khóc lóc đủ thứ trách chồng nó không thương nó nhưng còn con cơ mà các thứ. Chồng nó chỉ buông mỗi câu: "Chắc gì phải con của tao, nhỡ mày có ngủ với thằng nào thì tao biết được à", bố mẹ chồng nó cũng hùa theo. Còn đuổi nó đi. Nó gọi điện cho mình và mình gọi cho bố mẹ nó, mẹ nó đón nó về ngay lập tức, không nghĩ con gái mình chịu nhiều đau khổ như vậy.

Thằng kia từ khi nó về nhà mẹ đẻ đến giờ cũng không một cuộc gọi nào cả. Bạc bẽo không còn lời nào tả. Nó nói với mình, từ nay sẽ sống vì con, nó ngộ ra nhiều thứ, và nó thấy sợ, sợ cái quãng thời gian nó hy sinh đau đớn thế nào. 5 năm bên nhau, chưa một lần chồng nó hỏi nó em muốn ăn gì hay em có mệt không.

Vậy nên các chị ạ! Đừng hy sinh quên bản thân mình nữa, trên đời này không phải ai cũng may mắn gặp được người đàn ông tốt. Đừng nghĩ mình có thể thay đổi được người ta. Giả tạo bạc bẽo lắm. Sống vì mình đi. Thương mình đi. Sáng suốt lên. Đừng vì sợ thị phi, sợ không làm được mà sống chịu đựng cả đời. Ai bị dồn vào đường cùng cũng sẽ phải tự đứng lên mà thôi.Cân điện tử | Cân ô tô | Trạm cân ô tô | Trạm cân điện tử | Giá cân ô tô | Giá cân điện tử

Ngày cô về thăm nhà anh là ngày anh ra đi mãi mãi.

Ngày cô về thăm nhà anh cũng là ngày anh rời xa cô mãi mãi...
Anh bắt đầu thích cô hơn và nghĩ cô cũng thích anh. Sau này mới biết lúc ấy là anh ngộ nhận.

Xuân Hòa, nơi mà mỗi sinh viên thường nói:"đi một về hai". Mối tình của 2 người cũng bắt đầu từ đây.

Cả 2 người đều không phải là mối tình đầu của nhau. Ai cũng đã từng có 1 quá khứ. Xuân Hòa là nơi họ muốn nhờ nó, nhờ cái thời gian đó quên đi người làm họ tổn thương. Ở Xuân Hòa, cô cũng không phải là người anh để ý đầu tiên. Chỉ là cô hay nói chuyện với anh, cái quan tâm mà anh ngộ nhận. Cô không được xinh, hồi ấy anh thấy cô ngố ngố là khác. Nhìn buồn cười chết được ấy. Vậy mà chẳng hiểu sao, ngồi với nhau lâu, nói chuyện nhiều nên anh mến cô thì phải.

Anh bắt đầu thích cô hơn và nghĩ cô cũng thích anh. Sau này mới biết lúc ấy là anh ngộ nhận. Rời Xuân Hòa mới biết tháng ngày đầu đã lãng phí như thế nào. Nhưng anh đã quyết định yêu cô.

Trở về nhà anh hay thức khuya hơn để nói chuyện với cô, anh biết lúc nào cô online facebook. Cô vẫn hay online muộn. Chắc là cô vẫn nhớ về mối tình cũ. Không hiểu sao cô tâm sự nhiều với anh về chuyện tình cảm. Có lẽ cô buồn buồn lắm mà không thể nói ra với ai. Vì cô không muốn những đứa bạn thân của cô thương hại cô. Anh dần trở thành người mà cô tìm đến nhắn tin những khi đêm khuya buồn. Và anh cứ lắng nghe như vậy. Cô yêu anh lúc nào không hay.

Tháng ngày cứ thế trôi qua, anh và cô học cùng lớp nên cũng có điều kiện thân thiết hơn. Hai người chủ động đăng ký học cùng nhau. Hai người cùng nhau đi học, cùng nhau đi chơi. Ngày anh quyết định nói yêu cô cũng bình thường, ở 1 nơi mà hai người hay cùng nhau đến. Công Viên Cầu Giấy hai người đi cùng nhau tay mới chỉ dám ngoắc ngón út. Họ chọn 1 chiếc ghế và ngồi nói chuyện. Cuộc trò chuyện cứ diễn ra vui vẻ như mọi khi. Anh rụt rè cầm tay cô và nói: Mình yêu nhau em nhé !!! Cô ngượng ngùng không biết nói gì, chỉ ngồi im để anh nắm tay.

Cứ vậy thời gian trôi qua cho đến khi công viên đến giờ đóng cửa. Thì là lúc anh mất đi nụ hôn đầu đời. Vậy là hai người chính thức là người yêu của nhau.

Tình yêu mà cũng có lúc buồn lúc vui. Nhưng có lẽ với cô nỗi buồn nhiều hơn. Anh hay làm cô buồn, vì anh hay ghen, vì anh hay suy nghĩ. Anh chẳng cho cô được điều gì tốt cả. Anh và cô đều là sinh viên chưa có gì nên cô chưa dám xác định thì phải. Cô không cho gia đình biết cô đang yêu ai, avatar hay bất kì ảnh gì cũng không có ảnh của anh. Anh cũng hiểu nên không trách cô. Buồn thì buồn vậy thôi. Miễn là ở lớp ai cũng biết hai người là một đôi là đủ.

Những ngày đặc biệt, anh phải về với gia đình, anh thường cố bù cho cô vào ngày khác. Trung Thu vừa rồi anh dẫn cô đi chơi hôm trước, hôm sau anh phải về quê với gia đình. Anh chỉ muốn phân thân ở bên cô thôi. Anh rủ cô về nhà anh chơi, rồi ra mắt luôn. Nhưng lần nào cô cũng từ chối. Cô nói giờ chưa có gì về ngại lắm. Anh vừa cười vừa nói: Có khi chết em mới về thăm nhà anh mất. Anh buồn lắm.

Rồi đến 1 ngày, cái ngày hai người cãi nhau, cuối tuần anh bỏ về quê. Lý do cãi nhau anh cũng không biết là anh đúng hay cô đúng nữa. Chụp kỉ yếu cô nói muốn thay đổi bản thân, cô đi làm tóc. Tóc cô ngắn hơn, màu hơn. Anh không thích nhưng cô quyết rồi anh chẳng làm gì hơn nữa. Rồi đi học, anh nói cô ăn mặc không đàng hoàng. Cô nói anh ích kỷ, không muốn người yêu xinh trong mắt mọi người, chỉ muốn cô xấu xí. Anh nghĩ cô thay đổi, không còn giản dị như trước kia.

Anh bỏ về quê mà lòng nặng trĩu. Anh đã cố gắng làm những gì cô thích vậy tại sao cô không thể vì anh. Vậy là cuộc cãi vã cứ thế. Chẳng ai còn có sự kiễn nhẫn. Anh thấy cô không còn như trước. Những dòng status của cô làm anh đau thắt. "tìm ai đó cùng đi chơi". Tại anh tất cả, anh bỏ mặc cô để cô buồn chán nên cô muốn tìm ai đó giúp cô vui lên. Ukm vậy là tốt cho cô anh nghĩ vậy.

Ngày anh ra bến xe trở lại Hà Nội, anh như người mất hồn về những suy nghĩ trong đầu. Anh không còn nhìn thấy gì nữa. Bầu trời tối đen. Khi mở mắt ra là lúc anh biết mình đang nằm trong bệnh viện. Anh đang khó thở với cái ống dẫn khí. Cơ thể anh không thể cử động. Anh bị tai nạn. Một chiếc ô tô tải đã đâm vào anh khi anh qua đường mà anh không hay. Anh nhìn thấy người thân đang khóc trong tuyệt vọng. Anh biết mình sắp chết, cái chết thực sự. Anh cảm thấy có lỗi với bố mẹ, những người yêu thương anh. Vì anh sắp phải ra đi. Lúc này anh vẫn nghĩ đến cô, anh cố mấp máy miệng thều thào tên cô. Anh trai anh biết ý nên lấy điện thoại gọi cho cô. Cũng có lần cô nói chuyện với anh trai anh.

Nhưng không hiểu sao lần này cô không nghe máy. Bác sỹ cho người thân đưa anh về nhà. Đôi mắt tuyệt vọng trong anh. Anh biết anh không còn cơ hội gặp cô nữa.

Nơi anh sống xa nơi anh và cô học nên tin anh bị tai nạn chẳng mấy ai biết thông tin. Chỉ có cô bạn học cùng anh cấp 3 mà giờ là bạn học cùng lớp đại học với anh, nhưng cũng phải đến ngày hôm sau bạn anh mới biết chuyện. Lúc ấy anh đã được người nhà rút ống thở để anh không còn phải chịu sự đau đớn nữa.

Bạn anh đến gặp cô báo tin cũng là lúc anh không còn trên đời này nữa. Cô bàng hoàng không tin vào những gì cô nghe thấy. Cô quỵ xuống như không thở được, cô phải nhờ bạn chở cô về nhà anh chỉ mong có thể gặp anh một lần nữa. Tất cả đều đã quá muộn. Anh nằm ngủ say trong chiếc quan tài không hề nghe thấy tiếng cô gào khóc. Cô hối hận vì sao lại giận anh, vì sao cô lại cố chấp, vì sao cô không nghe lời anh. Để giờ đây anh im lặng, mãi mãi không thể trả lời cô được nữa.
Can o to| Can o to dien tu

Một cái kết thúc thật buồn. Bởi cô vẫn còn yêu anh rất nhiều và cô biết anh vẫn yêu cô rất nhiều. Ở nơi thiên đường kia anh vẫn luôn dõi theo cô và cầu mong cô hạnh phúc.

CÂN Ô TÔ G7 NIỀM TIN VỮNG VÀNG CHO BẠN

. Công ty TNHH thiết bị đo lường G7 được hình thành và phát triển từ một đơn vị chuyên ngành cân điện tử, với đội ngũ chuyên viên kỹ thuật  được đào tạo từ  hãng của “ZEMIC tại Guangzhou Electrical – Trung Quốc từ năm 2003” đã có trên 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực cân điện tử. Công ty cân điện tử G7 sẽ phục vụ quý khách hàng với dịch vụ hậu mãi hoàn hảo nhất

-Công ty cân điện tử G7 hiện là đại lý phân phối  sản phẩm của hãng: ZEMIC-USA,  METTLER-TOLEDO-Mỹ, HBM- Đức, KELI-USA, Rinstrum-ÚC. Tại miền Bắc Việt Nam, Công ty đồng thời là đại lý của hãng cân OHAUS (Mỹ) Cân điện tử G7 sẽ giúp quý khách hàng an tâm về chất lượng sản phẩm và tính minh bạch của nguồn gốc sản phẩm. Với đội ngũ chuyên viên kỹ thuật và kinh doanh được đào tạo từ chính hãng, Công ty Cân điện tử G7 sẽ đưa đến những dịch vụ tốt nhất, hoàn hảo nhất cho khách hàng.
- Công ty Cân điện tử G7 chuyên cung cấp các dịch vụ : tư vấn, khảo sát, thiết kế, sản xuất và lắp đặt các loại cân điện tử bao gồm: cân ô tô, cân bàn công nghiệp, cân bàn nhỏ, cân chuyên dùng cho ngành sơn, cân chuyên dùng cho ngành giấy - bao bì, cân chuyên dùng cho ngành thủy, hải sản, cân đóng bao, cân băng tải, cân tầu hoả,Mức cân từ 100g đến 150 tấn. Các sản phẩm trên được sản xuất tại nhà maý của Cty cân điện tử G7 đặt tại Khu công nghiệp Khai Sơn, Thuận Thành, Bắc Ninh  với diện tích 5.000m2  cách trung tâm Hà Nội khoảng 30km.
- Công ty chuyên cung cấp các dịch vụ bảo trì, bảo dưỡng hàng tháng, hàng quý, hàng năm, căn chỉnh lại các vị trí góc của bàn cân nhằm kéo dài tuổi thọ của cân và đảm bảo độ ổn định, độ chính xác của cân cho khách hàng.
- Ngoài ra Công ty có dịch vụ nâng cấp cân ô tô phục vụ nhu cầu của khách hàng.
Quý khách đến với Công ty Cân điện tử G7 để được sử dụng sản phẩm chính hãng với giá cả cạnh tranh nhất, dịch vụ hậu mãi hoàn hảo nhất
Với thiết bị được nhập khẩu trực tiếp từ Mỹ, công ty TNHH thiết bị đo lường G7 được xem là một doanh nghiệp đi đầu trong lĩnh vực cân ô tô điện tử trên toàn miền bắc. Bên cạnh đó G7 có một đội ngũ nhân viên nhiệt tình và có trình độ chuyên môn cao. Với những lợi thế đó công ty chúng tôi luôn tự hào sẽ mang đến cho quý khách hàng những dịch vụ chăm sóc tốt nhất, những sản phẩm chất lượng cao với giá cả được ưu đãi nhất.

Nguyên tắc trong hôn nhân để đánh bại người thứ ba

Người vợ thông minh nên biết cách sống hòa hợp và tạo quan hệ tốt với gia đình chồng.

Có một người bạn tâm sự với tôi về những lo lắng trong lòng. Cô ấy chia sẻ “cuộc hôn nhân của tớ rất hạnh phúc, và tớ cũng biết chồng tớ từ trước đến nay không hề có người phụ nữ khác ở bên ngoài. Nhưng tớ lại là người rất hay lo xa.
Thế giới bên ngoài thực sự rất phức tạp, tuy anh ấy không tìm đến nhưng có một số cô gái lại tự nguyện quyến rũ anh ấy. Đặc biệt, đàn ông càng thành đạt, càng bị nhiều cô gái để ý. Bạn đồng nghiệp của chồng tớ, không có ai là không chơi bời gái gú ở ngoài. Anh ấy sống rong một môi trường đầy cám dỗ như vậy, tớ thực sự không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì nữa...
Tớ là một con người của sự hoàn mĩ. Tớ sẽ không bao giờ cho phép chồng qua lại với người đàn bà khác. Nếu như anh ấy thực sự làm như vậy, có nghĩa là những ngày tháng bên nhau của tớ và anh ấy sẽ chấm dứt.
Anh ấy cũng biết tính tớ, nên từ trước tới giờ đều không dám làm việc gì có lỗi. Nhưng trên thế giới này làm gì có người đàn ông nào là không trăng hoa? Bây giờ có thể giữ được anh ấy, nhưng qua ngày tháng, làm sao có thể đảm bảo anh ấy vẫn sẽ nghe theo lời tớ?..."
 Nguyên tắc trong hôn nhân để đánh bại người thứ ba - 1
iều quan trọng là bạn giữ được an toàn cho hạnh phúc của gia đình (Ảnh minh họa)
Tôi biết, những lo lắng của bạn tôi là lo lắng chung cả rất nhiều phụ nữ đã có chồng. Cho dù hiện tại cuộc sống đang rất hạnh phúc, chồng bạn đối xử với bạn rất tốt, nhưng bạn vẫn lo lắng về những cám dỗ bên ngoài sẽ làm anh ấy thay lòng đổi dạ.
Thay vì chỉ ngồi một chỗ lo lắng, tại sao bạn không tìm cách để chữa trị cho những lo lắng trong lòng bạn? Mà theo tôi, cách tốt nhất là đề phòng trước.
Nếu như tất cả những người vợ, trước khi để xảy ra vấn đề trong hôn nhân đã biết cách thực hiện công tác đề phòng, thì làm sao những lo lắng trên xảy ra được?
Nhân đây, tôi xin đưa ra quy tắc “5 có” trong hôn nhân, thực hiện 5 quy tắc này thì kẻ thứ 3 không bao giờ có chỗ để chen chân vào cuộc sống của vợ chồng bạn.
1. Có một người “cầm lái” trong hôn nhân
Hôn nhân cũng giống như việc lái xe, làm một người lái xe phải biết cách giữ cho xe mình đi an toàn trên lộ trình đã định sẵn. Tôi cho rằng, những người phụ nữ đã có chồng cũng nên như vậy.
Bạn là người cầm vô lăng, bạn phải biết lúc nào anh ấy gặp nguy hiểm để mà dừng xe kịp thời, chứ không phải chỉ biết ngồi một chỗ mà oán trách khi xe gặp sự cố.
Đàn ông, mỗi người đều có điểm yếu của riêng mình. Bất kể bạn dùng biện pháp gì, bạn phải bảo đảm một điều rằng một khi bạn đưa ra ý kiến, anh ấy nhất định phải tôn trọng. Điều quan trọng là bạn giữ được an toàn cho hạnh phúc của gia đình.
Tôi có một người bạn rất sợ vợ. Một lần, anh ấy cùng công ty đi picnic. Lãnh đạo xếp anh ấy vào một nhóm để chơi trò chơi, nhưng anh ấy không dám ngồi cạnh nhóm đó, bởi vì lí do “Lúc về nhà vợ tôi mà ngửi thấy mùi của phụ nữ lạ thì sẽ phiền phức lắm”. Có thể nói, người bạn này của tôi đã có một người vợ rất biết cách “lái xe”.
Khi bạn là người cầm lái và biết cách lái xe như vậy, cho dù những cô gái khác có ra sức quyến rũ, lôi kéo chồng bạn, thì anh ấy cũng sẽ không dám làm việc gì có lỗi với bạn đâu.
2. Có sự độc lập về kinh tế
Tôi nhấn mạnh sự quan trọng của 2 chữ “độc lập” của phụ nữ. Độc lập trong hôn nhân, lại càng quan trọng hơn. Bởi vì thế giới này, mỗi con người đều muốn tốt cho bản thân, chọn những việc dễ nhất để làm, ăn những thứ ngon nhất. Tất nhiên, đó là bản năng của mỗi con người.
Và trong hôn nhân, đạo lí ấy vẫn không hề thay đổi. Kẻ yếu hơn thường chịu sự chi phối và khống chế từ kẻ mạnh. Mà sự khống chế đó thường xuất phát từ sự chênh lệch về giá trị của đối phương. Vậy nên, sẽ là rất cần thiết để phụ nữ tạo cho mình sự tự lập và giá trị đáng có của bản thân.
Phụ nữ trong gia đình có sự nghiệp và một phần quỹ cho riêng mình là điều rất cần thiết. Khi bạn có sự độc lập về kinh tế, bạn mới thực sự có được sự để ý và tôn trọng của đàn ông.
Cho dù bạn là một người phụ nữ của gia đình, bạn cũng cần phải hoàn thành tốt trách nhiệm của một người vợ: làm tốt việc nhà, chăm con, đối xử tốt với gia đình, hàng xóm, bạn bè. Như vậy, bạn mới thực sự là một người vợ có giá trị của gia đình.
Điều này nghe thì có vẻ không liên quan đến sự độc lập về kinh tế, nhưng thực chất lại rất có sức ảnh hưởng. Đàn ông, cho dù bản chất trăng hoa nhưng họ sẽ hết mực tôn trọng bạn nếu như bạn thực hiện được những điều đó.
 Nguyên tắc trong hôn nhân để đánh bại người thứ ba - 2
Kẻ yếu hơn thường chịu sự chi phối và khống chế từ kẻ mạnh (Ảnh minh họa)
3. Có chung sở thích trong cuộc sống
Tôi luôn cho rằng, hôn nhân cần vợ chồng cùng nhau trưởng thành. Mà sự trưởng thành đó là do những sở thích chung của 2 người xây dựng nên. Chỉ khi có những sở thích chung trong cuộc sống, vợ chồng mới có thể có những mục tiêu chung, lí tưởng chung và những chủ đề chung để chia sẻ. Hai người cùng thực hiện những sở thích đó, theo đuổi những mục tiêu đó, ánh mắt vui vẻ và nụ cười khi cùng làm những điều đó càng làm cho anh ấy gần bạn hơn.
Đàn ông đa số đều rất ham chơi và ham vui. Một người vợ ngày ngày chỉ biết vùi đầu vào bếp núc và con cái sẽ không bao giờ bước vào thế giới nội tâm của anh ấy được. Vì vậy, làm một người vợ, bạn có trách nhiệm và nghĩa vụ "vui chơi" cùng anh ấy. Nếu như bạn không làm được điều đấy, nhất định sẽ có người phụ nữ khác cùng anh ấy vui chơi.
Thực tế đã chứng minh rằng, những cặp vợ chồng có nhiều sở thích chung sống hạnh phúc và vui vẻ hơn những cặp chỉ bận bịu với công việc của mỗi người.
4. Có một người đáng tin bên cạnh chồng
Ông cha ta có câu "biết địch biết ta trăm trận trăm thắng". Trong cuộc chiến hôn nhân này, đặc biệt là người phụ nữ, thật là tồi tệ nếu như bạn - một người vợ mà không hiểu rõ và nắm được "tình hình" của chồng mình.
Vậy nên tôi cho rằng, làm một người vợ, bạn nên có một người đáng để bạn tin tưởng, có thể làm "chim bồ câu" đưa cho bạn những thông tin cần thiết. Chỉ có như vậy, bạn mới có thể kịp thời nắm bắt được những thông tin liên quan đến anh ấy. So với cách đeo bám, giám sát của một số chị em thì cách này thông minh và có hiệu quả hơn nhiều.
5. Có một người trong gia đình nhà chồng luôn đứng về phía bạn
Tục ngữ có câu "trong triều không có người quen thì khó mà làm quan". Ý tôi muốn nói ở đây là trong gia đình không có người đứng về phía bạn thì bạn sẽ gặp nhiều khó khăn đấy.
Có nhiều phụ nữ thực sự rất đáng thương khi mà một mặt không thể sống hòa hợp với gia đình chồng, mặt khác lại không thể quản được chồng mình. Lúc đó, kẻ thứ ba chỉ cần 1 thủ đoạn nho nhỏ là có thể dễ dàngng thay thế được vị trí của bạn.
Vì vậy, người vợ thông minh nên biết cách sống hòa hợp và tạo quan hệ tốt với gia đình chồng. Tất nhiên không thể tạo quan hệ với tất cả, nhưng chỉ cần một vài người có thể luôn luôn đứng về phía bạn là đủ. Bạn làm như vậy, vừa là biểu hiện của sự tôn trọng và tình yêu với anh ấy, vừa là cách thông minh để bạn có chỗ dựa trong gia đình nhà chồng.
Lấy ví dụ của bản thân tôi đi. Mẹ tôi và 2 cô em gái nhiều lần nhắc nhở tôi rằng "Nếu như con mà đối xử không ra gì với vợ thì mẹ sẽ không để yên cho con đâu. Cho dù con có lấy một cô vợ khác xinh đẹp nhiều tiền hơn thì mẹ cũng sẽ không bao giờ chấp nhận nó làm con dâu!". Không cần nói, bạn cũng đã hiểu thế nào gọi là "trong triều có người quen" rồi chứ.

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Bức thư nghiệt ngã mẹ đơn thân gửi bố của con gái

Nghe con nói một cách ngây ngô: “Con chán cuộc sống mà chỉ có hai mẹ con lắm rồi”, tôi cảm thấy nhói đau.
�nh vẫn không thể thực hiện được cho con gái đó là mong muốn “nhà mình có thêm người” của con. Nghe con nói một cách ngây ngô: “Con chán cuộc sống mà chỉ có hai mẹ con lắm rồi”, tôi cảm thấy nhói đau. Nhưng với tôi, cuộc đời này chẳng ai có thể thay thế bố của con gái.
Dựa vào con để sống
Vòng quay nghiệt ngã của số phận luôn cướp đi những người đàn ông lớn của cuộc đời tôi: mồ côi bố lúc mới 10 tuổi, mất chồng khi vừa thành thân chưa đầy 3 năm.
Một mình lặn lộn giữa nơi đô hội chống chèo nuôi con, đau đớn, cô độc, mới hơn 20 tuổi, tôi phải bấu víu lấy cô con gái bé nhỏ làm điểm tựa để gượng dậy.
Hơn ai hết, tôi rất hiểu nỗi đau khi trong nhà thiếu vắng hơi ấm của người đàn ông trụ cột.


Suốt từ khi mới 10 tuổi, tôi đã luôn phải chứng kiến cảnh mẹ một mình chống chọi với cuộc sống đầy thử thách từ việc kiếm tiền, dựng nhà, đối nội đối ngoại đến việc chăm sóc và nuôi chị em tôi.
Nhìn mẹ vất vả một mình cô độc nuôi con, tôi luôn tâm niệm khao khát lớn lên sẽ bù đắp cho mẹ và xây dựng một cuộc sống hạnh phúc để mẹ có chỗ nhờ cậy khi tuổi già.
Năm 23 tuổi, tôi lên xe hoa về nhà chồng ở miền quê Phú Thọ. Những tưởng tình yêu, hạnh phúc gia đình sẽ lấp đầy cuộc sống vốn nhiều mất mát, đau buồn của tôi.
Nhưng ai ngờ, chỉ sau 3 năm chung sống, chồng tôi đã vĩnh viễn ra đi vì một tai nạn giao thông. Đó là cú sốc lớn không dễ gì vượt qua cho cả hai mẹ con tôi.
 Bức thư nghiệt ngã mẹ đơn thân gửi bố của con gái - 1
Chị Nguyệt dựa vào con để vượt qua nỗi cực khổ làm mẹ đơn thân
Cả một tuổi thơ của tôi đã thiếu vắng bàn tay người cha, giờ lại đến lượt con gái mất cha, mà thậm chí tệ hơn, bé mới có 3 tuổi, cái tuổi mà thậm chí chưa hiểu được nỗi mất mát thiệt thòi mà bé đang gánh.
Tôi chới với vì mất phương hướng đi và rất nhiều ngày đã tưởng mình gục ngã. Ấy thế nhưng khi những giọt nước mắt đã cạn rồi, nhiều đêm trắng lặng lẽ nhìn con gái ngủ mơ màng tìm cánh tay bố vỗ về, tôi chợt thức dậy khao khát mãnh liệt: phải sống vững vàng vì con, sống cả cuộc sống đang còn dang dở của chồng.
Mỗi khi đêm về, khi con gái đã chìm vào giấc ngủ êm đềm là lúc tôi bắt đầu phải đối diện với sự cô đơn, trống vắng. Và những khi như vậy, tôi lại trải lòng mình theo những lá thư gửi cho người chồng quá cố. Đối với tôi, sự ra đi của người chồng dường như không phải để đến với thế giới bên kia.
Trong một lá thư viết gửi cho chồng đề ngày 29/7, tôi đã viết: “Em không biết có tồn tại thế giới thứ 3 như người ta vẫn nói hay không, nhưng em luôn cầu mong và có cảm nhận anh đang ở rất gần em.
Em không biết mình sẽ phải làm gì để có thể quên anh. Quên không phải vì em không còn yêu, mà quên vì em còn phải sống để nuôi con của chúng ta. Anh có còn nhớ không? Con gái của chúng ta đã tròn 6 tuổi hôm 12/7 vừa rồi, sinh nhật con – em mừng vì con đã lớn, nhưng em lại buồn vì vắng anh…”.
Khi bước vào cuộc sống làm mẹ đơn thân, điều đầu tiên tôi e sợ là khả năng tài chính. Ông bà nội ngoại đều có tuổi, điều kiện kinh tế lại cũng không thể giúp đỡ gì được nhiều.
Con gái chỉ có thể trông chờ vào một mình tôi trong khi đó ở quê tìm được việc có thu nhập tốt chẳng hề đơn giản. Và thế là cô quyết định rời xa quê, một mình đưa con về Hà Nội làm việc cho một công ty sữa.
Với thu nhập của một nhân viên phải tằn tiệm lắm tôi mới đủ cho tiền thuê nhà, tiền học phí của con, tiền sinh hoạt của hai mẹ con. Đâu chỉ có vậy, cuộc sống nơi đô thị thật không hề đơn giản với người mẹ đơn thân.
Suốt trong 4 năm trời sống trọ ở Hà Nội, tôi đã không biết bao lần phải chuyển nhà. Lần chuyển vì nhà tăng giá, lần vì xóm trọ có những thành phần bất hảo, thậm chí có lần chuyển nhà đơn giản vì bị chủ nhà không thích cho thuê nữa.
Ở nơi đất chật người đông ấy, tìm được những phòng trọ có tầm tiền ít không dễ, nhất là ở trung tâm nơi trường con học hay nơi tôi làm.
Vì thế nên mẹ con tôi luôn phải săn lùng những phòng trọ xa trung tâm thành phố.
Mỗi lần chuyển phòng trọ là mỗi lần đi từ đầu thành phố đến cuối thành phố. Người ta chuyển phòng thì thuê xe lớn, xe nhỏ, vợ chồng anh em xúm vào còn tôi chỉ có hai mẹ con với chiếc xe máy cũ, chạy đi chạy lại chuyển đồ như con kiến tha mồi, lâu thành đầy tổ. Mẹ tay xách đồ, tay dắt díu con đi khắp ngang cùng ngõ hẻm.
Nhưng đáng sợ nhất là mỗi lần con ốm phải nhập viện. Tiền không có nhiều, người thân bên cạnh lại không có ai. Nửa đêm con sốt cao một mình tôi đưa con vào viện.
Rồi có những khi con nằm viện đến cả tuần mà mẹ lại không thể nghỉ được dài, đánh liều sáng tôi gửi con cho những người cùng phòng, ù té đến công ty rồi trưa, chiều lại như con thoi đi lại viện chăm con.
Nhiều khi đêm thức trắng chăm con ở viện, ngày lại quần quật nơi công sở, tôi cảm thấy kiệt quệ sức lực, muốn buông xuôi, bỏ mặc tất cả… Nhưng rồi, cứ vào mỗi lúc đau khổ nhất ấy, để thoát ra, tôi lại ôm con vào lòng, ngắm nhìn sự lớn khôn từng ngày của con, nụ cười trong sáng của bé . Và tôi lại thấy mình mạnh mẽ.
Hai mẹ con cùng đi công tác
Nhà chỉ có hai mẹ con, mẹ lại tan sở muộn nên hôm nào bé Quỳnh Trang cũng là người về sau cùng ở lớp mẫu giáo. Còn những khi mẹ đi công tác, không có cách nào khác là phải mang cả con theo cùng.
Việc thường xuyên dịch chuyển trong những chuyến công tác xa ở những vùng quê hẻo lánh, xa xôi đã thành một phần tuổi thơ của bé. Những chặng đường miền núi, vùng sâu, xa có thể khiến bất kỳ người phụ nữ nào từng phải đi công tác nhiều sợ nhưng với tôi thì dường như không còn cảm giác say xe, mệt mỏi nữa vì dường như khi đó nỗi lo cho con lấn lướt hết.
Cứ thế, chuyến công tác nào cũng ghi dấu chân hai mẹ con. Lúc tôi cùng mọi người vào giờ làm việc, con gái ở ngoài xe ô tô, chơi cùng với bác lái xe. Lúc cả đoàn say sưa thưởng ngoạn cảnh vùng quê hay chơi đùa, tôi lặng lẽ chăm lo cho con gái, thậm chí nhiều khi là chăm sóc con ốm. Con gái của tôi giờ đã trở thành con chung của mọi người trong cơ quan.
Cố gắng ngày đêm để kiếm tiền, bù đắp những thiếu hụt cho con. Nhưng có một điều cho đến giờ và có lẽ cả sau này tôi nghĩ mình vẫn không thể thực hiện được cho con gái đó là mong muốn “nhà mình có thêm người” của con. Nghe con nói một cách ngây ngô: “Con chán cuộc sống mà chỉ có hai mẹ con lắm rồi”, tôi cảm thấy nhói đau. Nhưng với tôi, cuộc đời này chẳng ai có thể thay thế bố của con gái.