Tôi không hề nghĩ rằng vợ cũ của mình lại hành động như vậy, bởi trong lòng tôi luôn nghĩ rằng Ly là một người vợ tệ bạc.
Tôi đã từng nghĩ rằng mình là gã đàn ông đau khổ nhất thế giới khi bị vợ con ruồng rẫy vì bị phá sản. Trước khi tôi lấy Ly, tôi là một người đàn ông thành đạt, tôi có công ty riêng chuyên kinh doanh điện máy, công việc làm ăn phát đạt, tiền thu vào nhiều nên tôi dành dụm để đầu tư vào chứng khoán. Lúc đó, tôi lấy Ly, chúng tôi mua một căn hộ chung cư cao cấp ở xa trung tâm thành phố. Hằng ngày, tôi đều lái xe đưa vợ đi làm.
Cuộc sống của chúng tôi trôi đi êm đềm như thế được 4 năm thì công việc của tôi không được suôn sẻ. Tiền đầu tư vào chứng khoán của tôi dần mất sạch, tôi quay cuồng xoay tiền nhưng cuối cùng cũng đành bất lực và phải tuyên bố phá sản. Lúc đó, tôi đành cắn răng bán căn hộ chung cư là tài sản cuối cùng của mình đi để trang trải nợ nần.
Những tưởng lúc tôi bị phá sản, người ở bên cạnh động viên tôi sẽ là người vợ yêu quý tôi từng chung chăn gối 4 năm nay, nào ngờ, khi nghe tôi tuyên bố phá sản, Ly lại dọn dẹp hành lý rồi bế con ra khỏi nhà. Em nói với tôi rằng, em đã quen sống sung sướng từ nhỏ, từ giờ tôi đã không lo được cho mẹ con em nữa nên em không thể ở cùng tôi. Em sẽ tìm một người đàn ông khác có đủ khả năng để lo cho mẹ con em.
Lúc đó giống như con thú bị thương, tôi cầm chổi đuổi Ly đi, bảo em cứ cút đi cho khuất mắt tôi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, tôi không cần một người đàn bà giả tạo như vậy.
Tôi đâm đơn ly hôn và bắt đầu cuộc sống một mình với một nỗi căm hận tột cùng. Tôi tự nhủ rằng, mình sẽ cho Ly một bài học nhớ đời. Tôi bán nhà, vay mượn bố mẹ và bạn bè để trang trải nợ nần, trải qua mấy năm, cuối cùng tôi cũng trả gần hết số nợ.
Tôi bắt đầu gây dựng lại cơ nghiệp. Có lẽ sự tổn thương mà Ly đã gây ra cho tôi đã cho tôi một sức mạnh khủng khiếp, tôi bắt đầu có những thành công nhỏ sau khi phát triển công việc kinh doanh riêng.
Từ ngày Ly bỏ đi, tôi không nhận được tin tức gì của em. Tôi cũng nhớ con lắm, nhưng tôi thấy vợ bạc bẽo quá, tình cảnh của tôi lúc đó cũng không thể giành quyền nuôi con, vậy nên tôi đành để cho Ly mang con đi.
Tôi cứ đinh ninh rằng Ly sẽ tìm được một người đàn ông tử tế và giàu có vì em quen được sống sung sướng. Nói chung sau khi gây dựng lại cơ nghiệp, tôi cũng có rất nhiều người tình nguyện “xin chết”, tôi nhận lời cưới Minh và nghĩ rằng, từ đây, cuộc đời của mình đã sang trang mới.
Thế nhưng vào một buổi chiều nọ, có một cô gái đến cổng nhà tôi rồi bấm chuông. Cô ta bảo rằng cô ấy là người quen của Ly, cô ấy đưa cho tôi một túi hồ sơ. Tôi giở ra xem thì thấy toàn là giấy tờ của con và thêm giấy tờ ngôi nhà mà Ly được bố mẹ cho mấy năm trước khi lấy chồng. Cô gái ấy nói rằng, Ly mất cách đây 3 năm. Cô gái này mang những giấy tờ này đến giao lại cho tôi và để tôi đón con về nuôi.
Nghe những lời cô gái ấy nói mà tôi sững người. Thì ra khi tôi bị phá sản cũng là lúc Ly phát hiện mình bị bệnh ung thư dạ dày. Bệnh tiến triển khá nhanh, nhưng lúc đó em thấy tôi lâm vào tình cảnh khốn cùng, không muốn tôi phải lo lắng thêm nên chọn cách bỏ nhà ra đi. Ly chống chọi được 2 năm thì mất.
Tôi ngồi trước mộ vợ cũ, nước mắt không ngừng rơi. Tôi không hề nghĩ rằng vợ cũ của mình lại hành động như vậy, bởi trong lòng tôi luôn nghĩ rằng Ly là một người vợ tệ bạc. Vậy mà cuối cùng, tôi mới chính là người chồng không ra gì.
Giờ đây, ngồi nhìn nấm mộ của vợ cũ đã phủ đầy cỏ, lòng tôi mới trào lên một nỗi hối hận tột cùng. Tôi đã quá vô tâm để em chống chọi với khó khăn chừng ấy năm. Nhưng giờ tôi có muốn nói gì đi nữa, làm gì đi nữa thì cũng không thể đưa em về lại với cuộc sống thực tại.
Tôi tự hứa với Ly rằng, tôi sẽ nuôi nấng con trai mình thật tốt, sẽ xin lỗi và bù đắp cho con những năm tháng thiếu thốn tình thương của một người bố.Cân ô tô| Cân ô tô điện tử| Can o to| Can o to dien tu
Cuộc sống của chúng tôi trôi đi êm đềm như thế được 4 năm thì công việc của tôi không được suôn sẻ. Tiền đầu tư vào chứng khoán của tôi dần mất sạch, tôi quay cuồng xoay tiền nhưng cuối cùng cũng đành bất lực và phải tuyên bố phá sản. Lúc đó, tôi đành cắn răng bán căn hộ chung cư là tài sản cuối cùng của mình đi để trang trải nợ nần.
Những tưởng lúc tôi bị phá sản, người ở bên cạnh động viên tôi sẽ là người vợ yêu quý tôi từng chung chăn gối 4 năm nay, nào ngờ, khi nghe tôi tuyên bố phá sản, Ly lại dọn dẹp hành lý rồi bế con ra khỏi nhà. Em nói với tôi rằng, em đã quen sống sung sướng từ nhỏ, từ giờ tôi đã không lo được cho mẹ con em nữa nên em không thể ở cùng tôi. Em sẽ tìm một người đàn ông khác có đủ khả năng để lo cho mẹ con em.
Giờ tôi có muốn nói gì đi nữa, làm gì đi nữa thì cũng không thể đưa em về lại với cuộc sống thực tại (Ảnh minh họa)
Tôi còn nhớ ánh mắt vô hồn của Ly khi em nói ra những lời ấy với tôi. Rõ ràng, Ly đã hoàn toàn đổi khác, em không còn là người phụ nữ hiền dịu mà tôi từng biết, thay vào đó là hình ảnh của một người phụ nữ ham vật chất, tiền tài.Lúc đó giống như con thú bị thương, tôi cầm chổi đuổi Ly đi, bảo em cứ cút đi cho khuất mắt tôi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, tôi không cần một người đàn bà giả tạo như vậy.
Tôi đâm đơn ly hôn và bắt đầu cuộc sống một mình với một nỗi căm hận tột cùng. Tôi tự nhủ rằng, mình sẽ cho Ly một bài học nhớ đời. Tôi bán nhà, vay mượn bố mẹ và bạn bè để trang trải nợ nần, trải qua mấy năm, cuối cùng tôi cũng trả gần hết số nợ.
Tôi bắt đầu gây dựng lại cơ nghiệp. Có lẽ sự tổn thương mà Ly đã gây ra cho tôi đã cho tôi một sức mạnh khủng khiếp, tôi bắt đầu có những thành công nhỏ sau khi phát triển công việc kinh doanh riêng.
Từ ngày Ly bỏ đi, tôi không nhận được tin tức gì của em. Tôi cũng nhớ con lắm, nhưng tôi thấy vợ bạc bẽo quá, tình cảnh của tôi lúc đó cũng không thể giành quyền nuôi con, vậy nên tôi đành để cho Ly mang con đi.
Tôi cứ đinh ninh rằng Ly sẽ tìm được một người đàn ông tử tế và giàu có vì em quen được sống sung sướng. Nói chung sau khi gây dựng lại cơ nghiệp, tôi cũng có rất nhiều người tình nguyện “xin chết”, tôi nhận lời cưới Minh và nghĩ rằng, từ đây, cuộc đời của mình đã sang trang mới.
Thế nhưng vào một buổi chiều nọ, có một cô gái đến cổng nhà tôi rồi bấm chuông. Cô ta bảo rằng cô ấy là người quen của Ly, cô ấy đưa cho tôi một túi hồ sơ. Tôi giở ra xem thì thấy toàn là giấy tờ của con và thêm giấy tờ ngôi nhà mà Ly được bố mẹ cho mấy năm trước khi lấy chồng. Cô gái ấy nói rằng, Ly mất cách đây 3 năm. Cô gái này mang những giấy tờ này đến giao lại cho tôi và để tôi đón con về nuôi.
Nghe những lời cô gái ấy nói mà tôi sững người. Thì ra khi tôi bị phá sản cũng là lúc Ly phát hiện mình bị bệnh ung thư dạ dày. Bệnh tiến triển khá nhanh, nhưng lúc đó em thấy tôi lâm vào tình cảnh khốn cùng, không muốn tôi phải lo lắng thêm nên chọn cách bỏ nhà ra đi. Ly chống chọi được 2 năm thì mất.
Tôi ngồi trước mộ vợ cũ, nước mắt không ngừng rơi. Tôi không hề nghĩ rằng vợ cũ của mình lại hành động như vậy, bởi trong lòng tôi luôn nghĩ rằng Ly là một người vợ tệ bạc. Vậy mà cuối cùng, tôi mới chính là người chồng không ra gì.
Giờ đây, ngồi nhìn nấm mộ của vợ cũ đã phủ đầy cỏ, lòng tôi mới trào lên một nỗi hối hận tột cùng. Tôi đã quá vô tâm để em chống chọi với khó khăn chừng ấy năm. Nhưng giờ tôi có muốn nói gì đi nữa, làm gì đi nữa thì cũng không thể đưa em về lại với cuộc sống thực tại.
Tôi tự hứa với Ly rằng, tôi sẽ nuôi nấng con trai mình thật tốt, sẽ xin lỗi và bù đắp cho con những năm tháng thiếu thốn tình thương của một người bố.Cân ô tô| Cân ô tô điện tử| Can o to| Can o to dien tu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét